Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2018


Huỳnh Đức Tú
XÓT MỘT KIẾP HOA 

Nhà ai hoa nở vàng ươm
“Hoa thơm bướm lượn” lẽ thường nhân gian 
Có con bướm lạ bên đàng
Nghe hương hoa cũng rộn ràng bay sang
Rằng ta một chút bình an 
Từ ngài hoá bướm vương mang trăm chiều 
Cánh hoa nào cũng mỹ miều
Bướm bay có xót cho nhiều kiếp hoa.

13/ 11/ 2018

Ảnh sưu tầm trên Net

Huỳnh Đức Tú
THẦN ÁI TÌNH KHÔNG CÓ CÁNH

Có thể
Anh là thần ái tình
Em đã không nhận ra
Vì lưng anh chưa mọc thêm đôi cánh
Tuy thế
Anh vẫn sẽ giương cung
Bắn vào tim em một mũi
Gã đa tình kia cũng không tày nào thoát khỏi mũi tên anh
Yêu nhau đi!
Để sứ mệnh anh được hoàn thành
Dù có ngoảnh mặt bay đi trong rụa ràn nước mắt
Anh xếp vội cung tên
Chẳng thấy mũi tên nào là của riêng anh
Em...
Chẳng phải là nàng Psyche(*) xinh đẹp
Em cũng chưa từng uống rượu Bồ Đào (**) của thần chủ tế ban cho
Thất vọng cho phận mình
Anh lại bay...
Bay mãi...
Vào chốn dương gian trần thế
Tìm kiếm những kẻ yêu nhau say đắm điên cuồng
Để phân phát số mũi tên còn lại
Có ngờ đâu
Anh đã té sấp mặt ngửa mày
Mới hay rằng
Đôi cánh thiên thần chưa mọc ở lưng anh.

(*) Nhân vật trong thần thoại Hy Lạp
(**) Loại rượu mà thần Zeus cho người trần gian uống để trở nên bất tử

Tranh sơn dầu:
THẦN ÁI TÌNH và nàng PSYCHE xinh đẹp của họa sỹ William Adolphe Bouguereau.


Thứ Ba, 6 tháng 11, 2018

Huỳnh Đức Tú 
MỘT NỬA ĐỜI ANH 

Anh đến với em
Khi mái đầu đã hai màu tóc 
Mà sao tâm hồn như mười tám đôi mươi
Cũng rụt rè
Chưa dám nói lời yêu
Sợ em bảo:
Vết tình trong tim em chưa lành hẳn
.
Khi anh đến...
Thềm nhà em, anh cứ ngập ngừng mỗi bận bước chân lên
Có điều gì lo âu?
Mà mắt em sâu thẳm
Để hồn anh lạc vào chìm đắm bể yêu đương!
Em chiếm cả hồn anh
Chiếm luôn phần thể xác
Em..!
Đã sở hữu chủ quyền
Nửa phần đời còn lại của anh.
___
06/ 11/ 2018



Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2018

Huỳnh Đức Tú
DƯ LUẬN
***
Người ta nói
Em làm hư thơ anh
Anh không buồn
Vì anh biết anh yêu em!
.
Người ta nói
Em làm hư tranh anh
Anh không buồn
Vì anh biết em là của anh!
.
Và người ta còn nói
Em đã làm hư hao cuộc đời anh
Anh cũng không buồn
Vì anh biết em vẫn luôn bên anh để cùng hư hao một thể.
—-
21/ 08/ 2018


Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2018

ĐÀ LẠT LẬP ĐÔNG
***********************
Tiết lập đông anh về miền buốt giá
Bước thong dong giữa thành phố ngàn thông
Hồ Xuân Hương đêm dần buông sương lạnh
Mình sánh đôi hàng liễu rủ quanh hồ
*
Cao nguyên lạ kỳ "vừa đi đã mỏi" (*)
Cây thông già giá rét vẫn hiên ngang
Bờ cỏ xanh, hoa Dã Quỳ vàng óng
Lạnh tái tê khi thành phố đêm về
*
Quấn quýt nhau trên đồi nghiêng cỏ mượt
Rừng thông xanh làm nhân chứng tình ta
Thung Lũng Tình Yêu hoa tràn ngập lối
Vạn đóa hoa thua sóng mắt em cười !
*
Khắc tên anh và tên em trên lá
Cây tình yêu ghi dấu mãi không phai
Đưa em về miền quanh co đèo dốc
Đồi Cỏ Hồng ghi đậm dấu yêu thương !
*
Hồ Than Thở một lần ta dừng bước
Nghe quanh đây truyền thuyết chuyện ái tình
Cẩm Tú Cầu vươn mình trong sương lạnh
Ngọt ngào anh đón nhận nụ hôn em..!
*
Đêm café Vườn Bích Câu kỳ ngộ
Gặp bạn quen ngồi "ôn cố tri tân" (**)
Bờ môi ngoan tách Cacao thơm nóng
Nghe sương đêm rơi lạnh chỗ em ngồi
*
Mình có nhau đã ba mùa đông ấm
Hương tình nồng - không gối chiếc, chăn đơn
Thân anh run...theo từng cơn tê buốt
Vẫn muốn như cây thông già trong giá rét hiên ngang.
HUỲNH ĐỨC TÚ
Mùa đông 2017
- - - - - - - - - - - - - - - - - - -
(*) Lời bài hát Thành Phố Buồn của nhạc sĩ Lam Phương.
(**) Từ Hán - Việt có nghĩa là: Xem lại quá khứ để biết tương lai.
Huỳnh Đức Tú 
BƯỚC QUA NỖI BUỒN.
*
Cùng em
Anh đi trong chiều hoàng hôn
Bước thong dong nơi công viên có màu xanh lá nõn
Nghe nỗi buồn tím ngắt
Vu vơ anh vấn - đáp
-Ngượng ngùng chăng?
Không.
-Thầm kín chăng?
Không.
-Khinh bỉ chăng?
Không.
-Hèn nhát chăng?
Cũng không...
Tất cả chỉ còn là một nụ cười tóe tung nước bọt
Khi chẳng còn ngôn từ nào đúng nhất diễn tả nỗi buồn em.
*
Anh vội bước qua nỗi buồn
Và anh biết rất rõ
Nỗi buồn ấy
Không xa hơn một bước chân anh
Và cũng chẳng tày cao hơn đầu ngọn cỏ
Đứng lên em!
Bước đi về phía anh
Mình cùng mơ giấc chung đôi
Mơ giấc mơ hạnh phúc!
Dù có nghẹn ngào sau mỗi bận hôn nhau
Để anh còn được cùng em
Đi trong công viên chiều hoàng hôn lần nữa
Để anh được nghe nỗi buồn tím ngắt bay xa.
_ _ _
Giêng 2018

Huỳnh Đức Tú
THUYỀN TÌNH NEO ĐẬU BẾN MÊ
***
Này xuân sao vội sang hè
Thời gian câu vó(*) có dè được đâu?
Vì yêu nên tóc thay màu
Bao nhiêu sợi bạc điểm sầu lên mi
Tình yêu hồ dễ mấy khi
Đưa thương, đón nhớ nẻo đi đường về
Theo nhau ra tận bến mê
Biển ân tình, sóng vỗ về yêu thương!
Đắm say theo những cung đường
À..ơi..! Hạnh phúc cũng dường lên men
Thuyền tình trôi dạt bao phen
Lênh đênh sóng trỗi hờn ghen ba đào
Uất lòng tình bỗng nghẹn ngào
Thầm mơ bể ái neo vào bờ ân!
Cho nhau hết đoạn đường trần
Giữ cho nhau đến vạn lần mai sau.

(25/ 03/ 2018)
_ _ _
(*) Ý nói thời gian trôi nhanh như "vó câu qua thềm".