Huỳnh Đức Tú
BƯỚC QUA NỖI BUỒN.
*
Cùng em
Anh đi trong chiều hoàng hôn
Bước thong dong nơi công viên có màu xanh lá nõn
Nghe nỗi buồn tím ngắt
Vu vơ anh vấn - đáp
-Ngượng ngùng chăng?
Không.
-Thầm kín chăng?
Không.
-Khinh bỉ chăng?
Không.
-Hèn nhát chăng?
Cũng không...
Tất cả chỉ còn là một nụ cười tóe tung nước bọt
Khi chẳng còn ngôn từ nào đúng nhất diễn tả nỗi buồn em.
*
Anh vội bước qua nỗi buồn
Và anh biết rất rõ
Nỗi buồn ấy
Không xa hơn một bước chân anh
Và cũng chẳng tày cao hơn đầu ngọn cỏ
Đứng lên em!
Bước đi về phía anh
Mình cùng mơ giấc chung đôi
Mơ giấc mơ hạnh phúc!
Dù có nghẹn ngào sau mỗi bận hôn nhau
Để anh còn được cùng em
Đi trong công viên chiều hoàng hôn lần nữa
Để anh được nghe nỗi buồn tím ngắt bay xa.
_ _ _
Giêng 2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét