Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2019

Huỳnh Đức Tú
ĐOÁ HOA KHÔNG TÀN

Thời gian nào?
Đã lưu dấu tình ta
Lên bờ môi em phớt hồng ngan ngát
Em giấu vào tim anh
Nỗi muộn phiền thầm kín riêng em
Đã qua thời thanh xuân thiếu nữ
Anh - phơi bày nỗi ngông cuồng
Của riêng anh thời trai trẻ ngang tàng
Đôi mắt tròn xoe
Chừng như em hoảng hốt?
Bĩu vành môi dài tận đáy sầu anh!
Bất động một giây
Anh chỉ biết u sầu
Đợi chờ phút giây em quay gót
Bấy nhiêu thôi để anh có dịp vẫy tay chào!
Bùi ngùi anh cầm đóa hoa thanh tân
Miên man ngắm cây đời hồng tươi sắc thắm
Rằng em ơi!
Hoa chẳng thể phai tàn
Bởi đóa hoa anh cầm
Là đóa hồng tạo hoá kết bằng da.

25/ 12/ 2018


Huuỳnh Đức Tú
QUA MIỀN HƯ ẢO
*
Gió xào xạc qua miền hư ảo
Dậy hương thơm sực nức một mùi
Bão lòng dào dạt chưa nguôi
Mà hương tình đã phai phôi tháng ngày
Hạnh phúc ấy không nơi nuôi dưỡng
Tình đơn côi tự khắc biến tan
Tháng ngày với những đêm hoang
Trong nhung nhớ nghe bàng hoàng nỗi đau
Đường tình ái quá nhiều trắc trở
Mộng không thành nợ kiếp nhân sinh
Một ngày trở giấc bình minh
Chăn đơn gối chiếc hay mình chiêm bao..?
Mộng và thực chừng như ước lệ
Vấn vương chi chuốc khổ vào thân
Còn đâu một chút ân cần
Hồn hoang chợt tỉnh bao lần máy môi.
___
05/ 04/ 2019
Ảnh chụp tại Cafe Du Miên

Huỳnh Đức Tú
GIÓ SÔNG HƯƠNG 

Có ngọn gió thổi từ miền Hương Ngự
Qua bầu trời về đến miệt Cửu Long 
Mang theo em người thiếu phụ thâm trầm
Cố Đô hỡi! Một lần đò lỡ chuyến
.
Cơn gió phả vào anh từ dạo ấy..!
Những đêm đông dần ấm lại tim mình
Anh bước xuống cuộc đời như trai trẻ
Lòng hân hoan những buổi hẹn hò đầu
.
Gom tất cả những gì còn xót lại
Nơi tim anh đã rạn vỡ đôi lần
Và anh hiểu đây là lần yêu cuối
Luôn nâng niu và trân quí mỗi ngày
.
Có những lúc tình lướt qua...giông bão
Gió sông Hương thổi mát cả trời Nam
Nếu hạnh phúc em một lần rơi vỡ
Anh xin nguyện trọn đời nhặt từng mảnh ghép yêu thương!

03/ 12/ 2018