Huỳnh Đức Tú
ĐOÁ HOA KHÔNG TÀN
•
Thời gian nào?
Đã lưu dấu tình ta
Lên bờ môi em phớt hồng ngan ngát
Em giấu vào tim anh
Nỗi muộn phiền thầm kín riêng em
Đã qua thời thanh xuân thiếu nữ
Anh - phơi bày nỗi ngông cuồng
Của riêng anh thời trai trẻ ngang tàng
Đôi mắt tròn xoe
Chừng như em hoảng hốt?
Bĩu vành môi dài tận đáy sầu anh!
Bất động một giây
Anh chỉ biết u sầu
Đợi chờ phút giây em quay gót
Bấy nhiêu thôi để anh có dịp vẫy tay chào!
Bùi ngùi anh cầm đóa hoa thanh tân
Miên man ngắm cây đời hồng tươi sắc thắm
Rằng em ơi!
Hoa chẳng thể phai tàn
Bởi đóa hoa anh cầm
Là đóa hồng tạo hoá kết bằng da.
—
25/ 12/ 2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét