Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009
Tui có thói quen Chủ nhật hay ngủ nướng , tầm khoảng 11g mới dậy , tự hỏi có phải là thói quen xấu không ?Tui cũng muốn thức dậy sớm lắm chứ nhưng lấy ai mà ngủ thay cho ...hihihi . Hôm nào có việc muốn dậy sớm thì phải nhờ đến chuông đồng hồ báo thức , khổ thế đấy ! Dường như buổi sáng Chủ nhật đối với tôi nó vừa xa lạ , vừa mới mẻ , vừa quen thân mà cũng vừa cũ kỹ, vừa quý , vừa hiếm....Tôi thích buổi sáng Chủ nhật lắm chứ , buổi sáng Chủ nhật của tôi đâu rồi ???
THƯ GIÃN...THƯ GIÃN
TRUYỀN THUYẾT VỀ ĐÀN BÀ (Sưu tầm)
***
Ngày xưa , Thượng Đế tạo lập ra trái đất với muôn lòai động , thực vật. Trái đất được bao phủ một màu xanh bởi cây cỏ , núi non , sông biển. Trên rừng có muông thú, dưới nước cũng có muôn loài thủy tộc. Sinh thái cân bằng và cảnh vật thật hài hòa. Ngài lấy làm hài lòng lắm.
Một hôm , trong buổi ngồi uống trà với các chư thần ,thánh...ngắm các hành tinh trong vũ trụ ( như chúng ta ngày nay ngắm hòn non bộ vậy ), chợt một vị thần đứng lên tâu : " Thưa Thượng Đế ! Thần xin chúc mừng Ngài vừa tạo được một hành tinh đẹp đẽ . Nhưng thưa Ngài ! Những lòai mà Ngài tạo ra , không có lòai nào đủ trí khôn để tôn vinh công đức của Ngài, như thế chẳng uổng phí lắm ru ? Xin Ngài hãy tạo thêm một lòai nữa , chỉ một loài nữa thôi để làm công việc tôn vinh Thượng Đế và cũng để thay mặt Ngài điều hành mọi sinh hoạt dưới trần gian."
Thượng Đế nghe cũng có lý bèn truyền thưởng cho vị thần nọ mấy chung ngự tửu , đồng thời cho triệu tập bộ phận thi công đến, chỉ đạo cho thiết kế một sinh vật mới , lấy theo hình dáng của chư thần thánh, đặt cho tên gọi là "Con người". Chư thiên thần , mỗi người tùy theo khả năng đóng góp thêm vào , kẻ thì một ít trí khôn, kẻ thì một ít tài năng ,một ít dũng cảm..v..v...Ai cũng muốn sinh vật mới này thật hoàn thiện để đại diện Thượng Đế thống trị trái đất.
Con người đầu tiên được hình thành là một người Đàn ông có ba chân , để luôn đứng vững trên địa hình nhiều núi non hiểm trở mà Thượng Đế đã lỡ tạo ra. Bản mẫu được nhân ra nhiều triệu bản và đưa xuống trái đất.
Bẳng đi một thời gian bận rộn , thượng giới không lưu tâm đến trái đất nữa . Một hôm có vị thần đi công tác xa, thuận đường ghé qua thăm trái đất. Vừa đến nơi, nhìn thấy cảnh tượng đang xảy ra, vị thần nọ vội vã bay về trời báo cho Thượng Đế. Thiên đình tổ chức ngay cuộc họp khẩn cấp.
Thì ra con người được ban cho quá nhiều ân sủng, đã chẳng những không biết ơn Thượng Đế mà lại còn manh nha ý đồ làm loạn . Bọn chúng an nhàn quá nên họp nhau lại làm đủ thứ chuyện động trời. Nhờ có ba chân , nên chúng leo được lên tận mây . Từ đó chúng bàn nhau ,tính bắt thang lên tận Thiên đình quậy phá.
Được tin này , cả Thiên đình nhốn nháo, mỗi vị bày một cách để trị bọn người trần gian, có vị bàn nên diệt hết đi cho rảnh nợ, nhưng ý kiến này nhanh chóng bị bác bỏ , vì bọn người dám có ý đồ làm loạn Thiên cung thì không thể xử nhẹ nhàng như thế được, phải làm cho chúng vừa không thể thực hiện ý đồ đen tối ,vừa phải chịu một sự trừng phạt triền miên, khủng khiếp nhất để làm gương cho các hành tinh khác. Có vị thần đề nghị cho mỗi con người đeo một cái "gông" thật nặng, mặt trong đầy những gai nhọn , lúc nào cũng cào xé da thịt. Quần thần đồng ý, nhưng việc bắt cho được từng thằng người để đeo "gông" là một vấn đề nan giải. Cả Đại hội đang điên đầu, một vị thần trẻ, bấy lâu nay nổi tiếng thông minh bước ra trước sân chầu hiến kế "Dĩ độc công độc". Trước tiên phải làm cho chúng không thể leo được lên mây bằng cách hóa phép cho teo bớt một chân , tiếp theo đó , dùng một cái "gông" có hình dáng con người, tương tự như lũ đàn ông nhưng tính cách phải khôn ngoan , quỷ quyệt hơn để trị bọn họ, làm sao để không cần tìm bắt mà từng tên đàn ông một sẽ tự dẫn xác đến đút cổ vô "gông" . Muốn vậy cái "gông" này phải thật đẹp đẽ , hấp dẫn để dụ được con mồi là bọn đàn ông. Bộ phận thi công với nhiều họa sĩ chuyên thiết kế , tạo mẫu lại bắt tay vào thực hiện , các ác thần gom góp mỗi người một ít , nào là ích kỷ , đanh đá , gian dối , tham lam ..v..v...Cuối cùng sinh vật mới được hình thành với tên gọi là "Đàn bà".
Đàn ông dưới trần gian tự dưng thấy mình teo mất một chân , không thể leo lên tận mây , lòng rất buồn bực . Nhân bắt được một số sinh vật lạ, đem về thuần hóa nuôi trong nhà làm nô lệ.Một thời gian sau, xã hội Đàn ông đang yên bình bỗng có nhiều triệu chứng chuyển biến bất thường . Đàn ông không còn lê la túm tụm với nhau để bàn chuyện lên trời nữa mà lại giành nhiều thời gian săn bắt và chăm sóc cho tên nô lệ của mình. Tinh thần đòan kết cũng không được như xưa , ai cũng lo vun vén cái hang ổ , cái mã bề ngòai , rồi tranh cướp , rồi đánh nhau , giành giật những tên nô lệ , giành giật của cải để ....phục vụ cho những tên nô lệ. Những trận đánh nhau lẻ tẻ chuyển hóa dần thành chiến tranh. Bọn đàn ông không còn ung dung tự tại nữa , vị trí chủ và nô lệ cũng dần được thay đổi. Họ luôn phải lo toan , ngày đêm phải cố sức làm việc để đáp ứng cho những nhu cầu đòi hỏi của nô lệ, những nếp nhăn xuất hiện thay cho nụ cười thường trực trên khuôn mặt họ trước đây. Bây giờ họ đã biết kêu lên " Trời ơi " một cách thảm thiết.
Nghe vị thần có trách nhiệm theo dõi những chuyển biến ở trái đất về báo tình hình , Thượng Đế lấy làm hài lòng lắm , Ngài phán : "Hay lắm ! Giờ thì bọn chúng tha hồ đau khổ , hết còn đòi lên mây nữa !". Chợt có vị thần nọ lên tiếng:"Bẩm Thượng Đế , thần không hiểu vì sao cái bọn người ấy lại ngu ngốc đến thế , cái ngày chúng bắt đầu đeo gông , chúng lại có vẻ hí hửng lắm lắm , làm cả một cái tiệc thật to để ăn mừng gọi là "Hôn lễ" hay "Đám cưới" gì gì đó. Ngoài ra , chỉ còn hai chân và cái chân teo kia mà thần nghe có tên vẫn còn nói là lên đến tận chín tầng mây ". Thượng Đế nghe qua lấy làm ngạc nhiên lắm , Ngài sai vị thần có trách nhiệm tiếp tục tiến hành điều tra, đồng thời truyền gọi vị thần trẻ trước đây đã hiến kế hay đến nhận thưởng . Mãi một lúc thật lâu vị này mới đến. Cả Thiên đình ngạc nhiên , không tin được vào mắt mình. Trước mắt họ còn đâu phong nghi tuấn tú , cốt cách tiên thần , giờ chỉ còn hình dạng bơ phờ , hốc hác , trông già đi cả ...ngàn tuổi !
Thì ra trong lúc sản xuất hàng lọat "gông" để đưa xuống trị bọn đàn ông dưới trần gian , vị thần trẻ này giữ lại một cái định nghiên cứu , cải tiến thêm cho hòan thiện hơn , nào ngờ.......!
Nghe đâu thời gian sau đó , Thượng Đế cũng chẳng được yên . Vị thần nào cũng muốn trực tiếp nghiên cứu thử , rồi kẻ có "gông", người không có , sinh ra nhiều nỗi bất bình . Không biết Thượng Đế giải quyết ra sao mà hiện nay như chúng ta nghe nói , trên ấy cũng có rất nhiều tiên nữ .
Con người khi quá khổ thì kêu "Trời ơi !" , còn trên ấy họ kêu ai nhỉ ?....
Ôi ! Thật đáng thương!
Tác giả : Phạm văn Đông
Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2009
TIỄN BIỆT ( Thơ sáng tác )
TIỄN BIỆT
***
Đưa tiễn mùa hè vào nỗi nhớ,
Bâng khuâng lòng nghẹn phút từ ly.
Ta chờ ta đợi mùa sau đến...
Thu đang ngự trị khắp nhân gian .
Vàng nắng cho mùa thu rụng lá,
Vàng sân , vàng ngõ nhỏ ta đi.
Nghe bàn chân ấm mềm trên lá .
Mùa thu vàng , chút gió heo may.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
***
Đưa tiễn mùa hè vào nỗi nhớ,
Bâng khuâng lòng nghẹn phút từ ly.
Ta chờ ta đợi mùa sau đến...
Thu đang ngự trị khắp nhân gian .
Vàng nắng cho mùa thu rụng lá,
Vàng sân , vàng ngõ nhỏ ta đi.
Nghe bàn chân ấm mềm trên lá .
Mùa thu vàng , chút gió heo may.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Ngày cuối tuần lại đến , mong sao mọi thứ đến với mình thật nhẹ nhàng và đằm thắm , dù chỉ là thoáng qua . Hôm nay mình dậy sớm , vào hộp thư điện tử kiểm tra coi có bạn bè nào nhắn gửi cho mình không ?Chẳng ai cả ,chỉ toàn là thư rác... Giống như mình đang dọn dẹp vệ sinh vậy. thật là một cảm giác mình không hề mong muốn , thế mà mình vẫn thường xuyên đối diện mới đau , đành vậy chứ biết làm sao giờ ? Loay hoay mà cũng hết buổi sáng , đến giờ đi làm rồi , tới công ty thôi...
Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009
Thứ Tư, 16 tháng 9, 2009
Chẳng còn ai để nhớ mong , tôi như đang lạc vào một miền hoang tưởng nào đó không thể có trong vũ trụ ,Thiên đường chăng ? Tôi nằm mơ chăng ? Không,không phải Thiên đường và cũng chẳng là giấc mơ .Tất cả đang ở thì hiện tại . Trời hôm nay không mưa , người , xe dặt dìu qua lại , đường phố không hề ngập lụt , thế mà tôi như con thuyền đang chòng chành trong biển người xuôi ngược . Tự nhiên tôi thấy mình bé nhỏ quá , vậy mà cứ ước mong những điều cao xa,không thể nào thực hiện được và ngoài sức tưởng tượng của con người ...Để rồi phải hụt hẫng khi tất cả đều ở ngoài tầm tay với. Thường xuyên , trong sinh hoạt hàng ngày tôi cũng nắm,bắt được những vật dụng quanh mình , và những thứ ấy đã nằm gọn trong tầm tay tôi rồi, vì lẽ đó cho nên tôi nhận thấy nó bình thường quá đỗi . Phải chăng tôi đang hụt hao với những gì tôi chả có ? Hay là tôi đang xây đắp cho mình một Thiên đường ?.... Mà Thiên đường thì làm gì có thật chứ. Có ai tin là có Thiên đường không ? Tôi thì I DON'T BELIEVED.
Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009
Ngày rồi lại đêm , đêm rồi đến ngày,....cứ thế ...cứ thế.... Cái qui luật ấy vẫn muôn thưở bất biến , chỉ có vậy thôi mà mình già đi lúc nào không hay (?) giật mình khi soi vào gương thấy nếp nhăn bắt đầu xuất hiện ......Ừhm thì già , có ai mà trường sinh bất lão đâu chứ ( tự an ủi cho cái thân già ) , Và vẫn tự tin rằng mình vẫn còn đang trong độ " Tuổi trẻ chưa qua , tuổi già chưa đến...". Hehehehe...
Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009
14/09/2009 .Bổng dưng hôm nay lại đau đầu , phải nhờ đến sự giúp đỡ của Hiệu thuốc Tây gần nhà mí được, chạy ra mua 3 liều , uống trong vòng 1 ngày , thế nhưng mới uống có 1 liều nó đã khỏi , còn 2 liều để dành mai mốt có đau tiếp thì lấy ra uống , công nhận con Bé bán thuốc hay thiệt , cứ như là thần dược ấy, tui thầm cảm ơn con Bé ...
Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2009
GIẤC MƠ (Thơ sáng tác)
GIẤC MƠ.
***
Còn lại mình ta
Với căn phòng cô tịch,
Những đồ vật ngỗn ngang , chật hẹp đến lạ lùng
Những bức tường kia và những tấm lót nền,
Cả trần nhà cũng đều yên lặng.
Nói gì đây ? đôi mắt buồn da diết.
Em đã đi
Xa những kỷ niệm ngạt ngào.
Khoảng trống đời ta,
Khoảng trống của sự đợi chờ trong im lìm mờ nhạt.
Ta có đi vào giấc mơ của em ?
Đơn giản như cài khuy áo,
Ước mong tìm về
Giây phút tuổi thơ
Hầu gặp lại
Thằng bé sơ sinh thưở nào
Giờ đang sống trong cuộc đời ta già cỗi.
Nhưng em ơi !
Thời gian có thể làm đổi thay,
Riêng tình yêu ta dành cho em không bao giờ thay đổi,
Khoảng trống xưa
Về
Lấp kín
Cuộc đời em
Em ơi...
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Lại một chiều chủ nhật mưa rơi , mưa có biết đợi chờ nhớ mong ? Mưa thì thầm vào tai ai đó rằng mưa rất buồn , mưa nhớ và mưa thương ai nhiều lắm lắm, mưa xót xa cho cuộc tình vừa qua , mưa ơi sao cứ mưa mãi , mưa như trút cả sự nghẹn ngào vào nhân gian...mưa tí tách như giọt cafe buồn hôm nao , mưa như lao xao để lòng người chộn rộn ...
CHIẾC KHĂN SAN MÀU ĐEN
CHIẾC KHĂN SAN MÀU ĐEN
*****
Lòng đau xé tưởng như điên như dại.
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn San
Ngày tôi còn trai trẻ sống lang thang
Yêu nồng thắm một cô nàng Hylạp.
Cô gái đẹp cũng yêu tôi thắm thiết,
Nhưng không lâu tôi gặp vận rủi ro.
Một lần kia họp bè bạn gần xa,
Tên Do thái ở đâu cũng mò đến
"Ngài cùng bạn ở đây vui chè chén.
Nó rỉ tai:" Con Hi lạp phản rồi".
Tôi thưởng tiền và tống hắn đi ngay
Và cho gọi tên người nhà tin cẩn.
Trên mình ngựa chúng tôi lao phóng thẳng,
Nỗi thương đau thầm nén lặng trong lòng.
Tôi run lên , đôi mắt bổng tối sầm
Khi thoáng thấy bóng nhà quân phản phúc,
Chốn phòng riêng một mình tôi lẻn bước.....
Thằng Acmen ôm con bé đang hôn.
Lòng sôi lên, loảng xoảng vút đường gươm....
Quân khốn kiếp ...chiếc hôn còn chưa dứt....
Tôi đi chân lên xác không đầu tóc...
Tái mặt đi , lặng lẽ đứng nhìn nàng.
Nhớ lời van ....và máu lại chảy tràn...
Cô gái chết và ái tình rủ chết !
Tháo chiếc khăn của nàng trên mái tóc
Tôi hầm hầm lau máu đẫm trên gươm...
Khi bóng chiều mờ mịt nặng nề buông,
Sai đầy tớ ra Đunai vứt xác.
Từ ngày đó không còn hôn mắt đẹp,
Không còn chờ những buổi tối hân hoan.
Lòng đau xé tưởng như điên như dại
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn San.
Thơ PUSHKIN
*****
Lòng đau xé tưởng như điên như dại.
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn San
Ngày tôi còn trai trẻ sống lang thang
Yêu nồng thắm một cô nàng Hylạp.
Cô gái đẹp cũng yêu tôi thắm thiết,
Nhưng không lâu tôi gặp vận rủi ro.
Một lần kia họp bè bạn gần xa,
Tên Do thái ở đâu cũng mò đến
"Ngài cùng bạn ở đây vui chè chén.
Nó rỉ tai:" Con Hi lạp phản rồi".
Tôi thưởng tiền và tống hắn đi ngay
Và cho gọi tên người nhà tin cẩn.
Trên mình ngựa chúng tôi lao phóng thẳng,
Nỗi thương đau thầm nén lặng trong lòng.
Tôi run lên , đôi mắt bổng tối sầm
Khi thoáng thấy bóng nhà quân phản phúc,
Chốn phòng riêng một mình tôi lẻn bước.....
Thằng Acmen ôm con bé đang hôn.
Lòng sôi lên, loảng xoảng vút đường gươm....
Quân khốn kiếp ...chiếc hôn còn chưa dứt....
Tôi đi chân lên xác không đầu tóc...
Tái mặt đi , lặng lẽ đứng nhìn nàng.
Nhớ lời van ....và máu lại chảy tràn...
Cô gái chết và ái tình rủ chết !
Tháo chiếc khăn của nàng trên mái tóc
Tôi hầm hầm lau máu đẫm trên gươm...
Khi bóng chiều mờ mịt nặng nề buông,
Sai đầy tớ ra Đunai vứt xác.
Từ ngày đó không còn hôn mắt đẹp,
Không còn chờ những buổi tối hân hoan.
Lòng đau xé tưởng như điên như dại
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn San.
Thơ PUSHKIN
NỮ HOÀNG CLEOPATRA và CÁC TÌNH NHÂN CỦA BÀ
NỮ HOÀNG CLEOPATRA và CÁC TÌNH NHÂN CỦA BÀ.
***
Lâu đài rực sáng . Tiếng đồng ca
Tiếng đàn ngân theo tiếng sáo chung hòa.
Nữ hoàng đấy , mắt đưa cùng tiếng nói
Làm tưng bừng thêm tiệc lớn nguy nga;
Những trái tim vươn sát tới ngai vàng,
Bỗng nữ hoàng nghiêng mái đầu diễm lệ
Trên chén vàng , dáng trầm lặng nghĩ suy...
Và tiệc lớn huy hoàng như lặng thiếp ngay đi....
Khách bặt tiếng và im ngừng giọng hát.
Nhưng nữ hoàng lại bừng vui khóe mắt,
Ngẫng đầu lên dõng dạc tiếng truyền đưa :
- Được ái ân cùng ta là diễm phúc các ngươi ư ?
Diễm phúc ấy các ngươi mua được đấy !
Hãy im lặng nghe lời ta phán dạy :
Giữa chúng ta , ta muốn xóa rào ngăn ,
Ai sẽ đến cùng ta mua bán ái ân ?
Ái ân ấy phen này ta sẽ bán ,
Hãy nói đi ai là người sẽ dám
Mua một đêm ân ái với riêng ta ,
Và trả bằng tính mệnh chẳng kêu ca !
Nữ hoàng phán- và mọi người kinh hãi
Và bao trái tim rung vì lửa lòng rực cháy....
Nàng lắng nghe : bối rối tiếng thì thầm
Gương mặt lạnh lùng ,ngạo nghễ dửng dưng,
Và khinh khỉnh mắt đưa nhìn mọi kẻ
Đang ước mơ mình mà nỗi lòng không dám hé...
Bỗng một người rẽ vội đám đông lên,
Và tiếp bước là hai chàng khác nữa.
Thế hiên ngang , mắt ngời như ánh lửa,
Nàng đứng lên nghênh tiếp ba người
Lòng thuận lòng ba tối trắng mua vui
Và chăn gối cõi âm đang dập dồn gọi họ.
Và kìa trông các thầy phù thủy nọ
Đã dốc bình định mệnh sẵn trong tay
Trước mặt bao người đang lặng đứng nơi đây,
Ba chiếc thăm định kẻ sau người trước .
Và Phlavi là tên người thứ nhất,
Đã lừng danh tay tráng sĩ can trường,
Trong đoàn quân La mã ruổi muôn phương,
Từng dạn gót bàn chân nơi trận địa,
Không chịu nổi nữ hoàng kia ngạo nghễ,
Quá khinh người vênh váo kiêu căng,
Chàng nhận lời thách thức ái ân
Như đã nhận những ngày trên trận tuyến
Lời thách thức bước vào quyết chiến
Tiếp theo chàng : vị hiền triết Critôn,
Tuổi thiếu niên nhưng tiếng đã vang đồn
Chàng sinh trưởng trong cánh rừng hút gió
Của Êpiquya và tôn thờ ngưỡng mộ
Kipriđa , Kharit , và Amua .
Trông dáng chàng mắt ngắm thảy đều ưa,
Như một đóa hoa xuân vừa hé nở.
Người sau rốt tên chẳng truyền trong sử,
Trên má chàng mơn mỡn chớm lông tơ,
Trên mắt chàng lóng lánh lửa say mơ,
Và sức mạnh ái ân dường sóng bể
Sôi sục dậy trong tim chàng non trẻ,
Và nữ hoàng kinh ngạc ngước trông chàng.
- Ôi ! Nữ thần của lạc thú truy hoan,
Ta nguyện sẽ cúi bên người phụng sự
Như một kẻ trên đời chưa từng có
Ta tới nơi như một kẻ nữ tỳ
Trên gối chăn của ân ái mê ly.
Hãy nghe đây , hỡi nữ thần Kipriđa,
Các ngươi nữa , hỡi các thần địa ngục,
Hỡi các thần của Aít hung tà !
Ta nguyện sẽ đến tận sáng mai ra
Cho đến phút bình minh bừng tỏa sáng,
Ta nguyện quyết sẽ làm cho thỏa mãn
Những lòng người lửa dục đang bùng lên,
Ta sẽ làm mê mẩn đến cuồng điên
Những kẻ chiếm thân ta và sẽ làm sáng rõ
Những bí quyết ái ân đã từng che dấu họ,
Và khoái lạc thần tiên mãn nguyện tràn đầy .
Nhưng hễ chúa bình minh vĩnh cửu đã vung tay
Tung ánh sáng lên trời cao chói đỏ,
Ta thề - dưới lưỡi dao thần đao phủ
Đầu những người diễm phúc sẽ băng rơi.
* Những chữ in nghiêng màu đỏ là tên của các vị thần trong thần thọai cổ Hilạp.
Thơ Pushkin
***
Lâu đài rực sáng . Tiếng đồng ca
Tiếng đàn ngân theo tiếng sáo chung hòa.
Nữ hoàng đấy , mắt đưa cùng tiếng nói
Làm tưng bừng thêm tiệc lớn nguy nga;
Những trái tim vươn sát tới ngai vàng,
Bỗng nữ hoàng nghiêng mái đầu diễm lệ
Trên chén vàng , dáng trầm lặng nghĩ suy...
Và tiệc lớn huy hoàng như lặng thiếp ngay đi....
Khách bặt tiếng và im ngừng giọng hát.
Nhưng nữ hoàng lại bừng vui khóe mắt,
Ngẫng đầu lên dõng dạc tiếng truyền đưa :
- Được ái ân cùng ta là diễm phúc các ngươi ư ?
Diễm phúc ấy các ngươi mua được đấy !
Hãy im lặng nghe lời ta phán dạy :
Giữa chúng ta , ta muốn xóa rào ngăn ,
Ai sẽ đến cùng ta mua bán ái ân ?
Ái ân ấy phen này ta sẽ bán ,
Hãy nói đi ai là người sẽ dám
Mua một đêm ân ái với riêng ta ,
Và trả bằng tính mệnh chẳng kêu ca !
Nữ hoàng phán- và mọi người kinh hãi
Và bao trái tim rung vì lửa lòng rực cháy....
Nàng lắng nghe : bối rối tiếng thì thầm
Gương mặt lạnh lùng ,ngạo nghễ dửng dưng,
Và khinh khỉnh mắt đưa nhìn mọi kẻ
Đang ước mơ mình mà nỗi lòng không dám hé...
Bỗng một người rẽ vội đám đông lên,
Và tiếp bước là hai chàng khác nữa.
Thế hiên ngang , mắt ngời như ánh lửa,
Nàng đứng lên nghênh tiếp ba người
Lòng thuận lòng ba tối trắng mua vui
Và chăn gối cõi âm đang dập dồn gọi họ.
Và kìa trông các thầy phù thủy nọ
Đã dốc bình định mệnh sẵn trong tay
Trước mặt bao người đang lặng đứng nơi đây,
Ba chiếc thăm định kẻ sau người trước .
Và Phlavi là tên người thứ nhất,
Đã lừng danh tay tráng sĩ can trường,
Trong đoàn quân La mã ruổi muôn phương,
Từng dạn gót bàn chân nơi trận địa,
Không chịu nổi nữ hoàng kia ngạo nghễ,
Quá khinh người vênh váo kiêu căng,
Chàng nhận lời thách thức ái ân
Như đã nhận những ngày trên trận tuyến
Lời thách thức bước vào quyết chiến
Tiếp theo chàng : vị hiền triết Critôn,
Tuổi thiếu niên nhưng tiếng đã vang đồn
Chàng sinh trưởng trong cánh rừng hút gió
Của Êpiquya và tôn thờ ngưỡng mộ
Kipriđa , Kharit , và Amua .
Trông dáng chàng mắt ngắm thảy đều ưa,
Như một đóa hoa xuân vừa hé nở.
Người sau rốt tên chẳng truyền trong sử,
Trên má chàng mơn mỡn chớm lông tơ,
Trên mắt chàng lóng lánh lửa say mơ,
Và sức mạnh ái ân dường sóng bể
Sôi sục dậy trong tim chàng non trẻ,
Và nữ hoàng kinh ngạc ngước trông chàng.
- Ôi ! Nữ thần của lạc thú truy hoan,
Ta nguyện sẽ cúi bên người phụng sự
Như một kẻ trên đời chưa từng có
Ta tới nơi như một kẻ nữ tỳ
Trên gối chăn của ân ái mê ly.
Hãy nghe đây , hỡi nữ thần Kipriđa,
Các ngươi nữa , hỡi các thần địa ngục,
Hỡi các thần của Aít hung tà !
Ta nguyện sẽ đến tận sáng mai ra
Cho đến phút bình minh bừng tỏa sáng,
Ta nguyện quyết sẽ làm cho thỏa mãn
Những lòng người lửa dục đang bùng lên,
Ta sẽ làm mê mẩn đến cuồng điên
Những kẻ chiếm thân ta và sẽ làm sáng rõ
Những bí quyết ái ân đã từng che dấu họ,
Và khoái lạc thần tiên mãn nguyện tràn đầy .
Nhưng hễ chúa bình minh vĩnh cửu đã vung tay
Tung ánh sáng lên trời cao chói đỏ,
Ta thề - dưới lưỡi dao thần đao phủ
Đầu những người diễm phúc sẽ băng rơi.
* Những chữ in nghiêng màu đỏ là tên của các vị thần trong thần thọai cổ Hilạp.
Thơ Pushkin
CẢNH BÁO
CẢNH BÁO VỀ TÁC DỤNG PHỤ CỦA THUỐC VIAGRA
Các nhà khoa học ở Chicago (Mỹ) đã phát hiện ra rằng , thuốc chống bất lực Viagra có thể gây ra tác dụng phụ đối với những bệnh nhân bị bệnh tim , vì nó kích thích các tế bào tiểu cầu kết tụ , tạo thành những huyết khối ở nam giới dể tạo ra những bệnh như chứng xơ cứng động mạch ... ảnh hưởng đến tính mạng . Nhóm nghiên cứu đã tiến hành thử nghiệm ảnh hưởng của Viagra đối với tiểu cầu , khi dùng một mình , thuốc không gây tác dụng phụ nào , nhưng khi tiếp xúc với những mạch máu bị tổn thương Viagra có thể kích thích tiểu cầu dính với nhau gây nên những tổn thương . Các nhà khoa học khuyên rằng , những người có bệnh tim mạch cần tham khảo ý kiến của bác sĩ trước khi dùng Viagra.
Theo BBC
Các nhà khoa học ở Chicago (Mỹ) đã phát hiện ra rằng , thuốc chống bất lực Viagra có thể gây ra tác dụng phụ đối với những bệnh nhân bị bệnh tim , vì nó kích thích các tế bào tiểu cầu kết tụ , tạo thành những huyết khối ở nam giới dể tạo ra những bệnh như chứng xơ cứng động mạch ... ảnh hưởng đến tính mạng . Nhóm nghiên cứu đã tiến hành thử nghiệm ảnh hưởng của Viagra đối với tiểu cầu , khi dùng một mình , thuốc không gây tác dụng phụ nào , nhưng khi tiếp xúc với những mạch máu bị tổn thương Viagra có thể kích thích tiểu cầu dính với nhau gây nên những tổn thương . Các nhà khoa học khuyên rằng , những người có bệnh tim mạch cần tham khảo ý kiến của bác sĩ trước khi dùng Viagra.
Theo BBC
Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2009
HOA và EM ( Thơ sáng tác )
HOA và EM
***
Hoa ơi ! hãy nở đừng tàn,
Để ta mơ giấc mộng vàng bên em.
Ru lời của gió vào đêm,
Cho hương hoa mãi ngát thêm giấc nồng.
Em về mặc lấy áo hồng,
Bâng khuâng ta thấy trong lòng bâng khuâng.
Cành đào thắm một ngày xuân,
Má đào thắm mãi tình quân một đời.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Thứ Tư, 9 tháng 9, 2009
NHẬN ĐỊNH CỦA KHỔNG TỬ về GIỚI MÀY RÂU. ( Sưu tầm )
NHẬN ĐỊNH CỦA KHỔNG TỬ về GIỚI MÀY RÂU.
-Quân tử thư thái mà không kiêu căng . Tiểu nhân trái lại, kiêu căng cũng luôn lo lắng.
-Sự khác biệt rõ nét giữa quân tử và tiểu nhân là : Quân tử lúc khốn cùng thì biết kiềm chế, giữ mình , còn kẻ tiểu nhân lúc cùng đường thường hay làm bậy.
-Quân tử lấy đức nghĩa làm trọng và ham làm việc nghĩa. Kẻ tiểu nhân chỉ thấy cái lợi trước mắt.
-Quân tử thường hổ thẹn về lời nói quá khích so với việc làm của mình.Tiểu nhân ngược lại ,Một lời đã trót nói ra , biết là ...4 ngựa , dể dàng bỏ qua.
-Cố làm ra ở lời nói ấy là hoa hòe , cố làm ra ở việc làm , ấy là khoe khoang.
-Ngoài mặt khôn mà không có tài năng , ấy là kẻ tiểu nhân vậy .
-Đạo quân tử có 4 điều đúng :
*Mạnh dạn khi làm điều nghĩa.
**Nhũn nhặn khi nghe lời can dán.
***Lo nghĩ khi nhận bổng lộc.
****Cẩn thận với việc sửa thân mình.
-Người quân tử chỉ sang ở cốt , không sang ở mã.
-Ngồi bàn tiệc đừng ra vẻ anh hùng, vì rượu đã làm cho lắm người gục ngã.
-Quân tử ăn không cầu no,ở chẳng cầu yên.Quân tử chỉ cầu ở mình , không cầu ở người. Việc làm lúc chưa được thì vui với ý muốn, lúc được rồi thì vui với kết quả. Vì vậy nên lúc nào cũng vui, còn kẻ tiểu nhân lúc lo không được , lúc lại sợ mất cho nên lúc nào cũng lo sợ , bất an.
P/S : Hình minh họa là tác phẩm David của Michelangelo.
Thứ Ba, 1 tháng 9, 2009
CHO TÔI ( Thơ sáng tác)
CHO TÔI
***
Xin cho tôi tan thành không khí,
Bay đi cùng cơn gió thật xa.
Một vùng trời đất bao la,
Cô đơn nhìn lại chỉ là trần gian.
Cho tôi xin làm kẻ lang thang,
Ngủ vùi trong tim em , hạnh phúc.
Và khi bình minh tỉnh thức.
Mộng trinh nguyên ru ngọt giấc căng đầy.
Cho tôi xin làm vầng trăng khuyết
Như thuyền chơi vơi giữa biển đêm.
Dòng sông em nằm thao thức,
Thuyền tôi về neo bến vắng sông ơi !
Cho tôi xin làm cánh đại bàng
Khôn cùng tôi cô đơn xoải cánh.
Và cửa thiên đường khép lại,
Chợt bàng hoàng tôi vẫn mãi trần gian.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)