Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009
GIÓ XUÂN . (Thơ sáng tác).
***
Gió .
Cho thân ta mê muội
Lạnh cóng chân tay, da thịt khô gầy
Cho ta thèm được thấy tóc em bay
Mây vàng quá hay tóc em óng ả ?
*
Thổi nữa đi
Gió.
Cho mây về phiêu lãng
Én từng đàn chao liệng báo mùa xuân
Nghe rộn rã chân ai ngoài đầu phố ?
Khẽ thôi nào, nàng xuân của lòng ta.
*
Thổi nữa đi
Gió.
Cho mùa vui trở lại
Cho mắt em xanh, cho má em hồng
Cho phơi phới, cành non đâm lộc biếc
Áo mới may, nàng xuân đẹp lạ thường.
*
Thổi nữa đi
Gió.
Cho áo em tha thướt
Phố trăm hoa, em dạo gót ngọc ngà
Lung linh nắng, tan dần sương buổi sớm
Đẹp tuyệt vời, xuân ngự trị khắp nhân gian.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Thứ Hai, 28 tháng 12, 2009
Thứ Ba, 22 tháng 12, 2009
Thứ Hai, 21 tháng 12, 2009
Nói hỏng phải khoe , hôm qua Chủ nhật 20/12/2009 đi shopping , 3 bộ sơ-mi và quần Tây (cùng các "phụ tùng" đi kèm) mua ở Việt Tiến , 2 đôi giày số 42 mới toanh một màu đen và một màu nâu , mua ở tiệm giày Hồng Thạnh . Chủ nhật tới 03/ 01/ 2010 khai trương 1 bộ đi dự tiệc cưới ở Nhà hàng Lan Rừng gần Lăng Cha cả , còn 2 bộ đi chơi noel và Tết dương lịch . Chờ lương tháng 13 sắm vài bộ nữa mừng Xuân mới ....Hehehehe
Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2009
Thứ Tư, 16 tháng 12, 2009
Thứ Hai, 14 tháng 12, 2009
Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2009
ƯU TƯ (Thơ sáng tác)
ƯU TƯ
***
Có điều gì thôi thúc
Trong lòng ta nôn nao ,
Dặn lòng đừng bước tới
Để tình mãi nguyên sơ.
*
Có điều gì se buốt
Trong con tim giá băng,
Em như là đóm lửa
Ấm tim ta mùa đông.
*
Có điều gì như thể
Ta yêu em thật sao ?
Con tim khờ khạo quá!
Đập lộn nhịp bao lần .
*
Có điều gì chan chứa
Đọng hoài trên khóe mi,
Bao nhiêu điều chưa nói
Lăn dài trên má em.
*
Có điều gì như lạ
Trong giấc mơ hôm nào,
Vườn nhà em hoa nở ,
Ong bướm bay chập chờn.
*
Có điều gì như quen
Sao mà gần gũi thế !
Đôi tay gầy em ngoan.
Ta yêu em thật rồi.
*
Có điều gì nhung nhớ
Thiết tha trong dáng hình,
Ta mãi hoài ôm ấp ,
Mong cho tình bay cao .
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Thứ Năm, 10 tháng 12, 2009
Thứ Ba, 8 tháng 12, 2009
Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2009
Tui mới đi dự cưới về , thật là chẳng có đám cưới nào giống đám cưới nào , Tây chẳng ra Tây , Ta chẳng ra Ta ...Có phải thời buổi Tây Ta lẫn lộn nên thế ...? Được cái là gặp bạn bè ..Vui tá lả ..... Xong đám rồi mà có ai xỉn đâu ? Cả bọn 8 mạng rủ nhau đi tăng 2 làm thêm 1 thùng 333 nữa mới thấm , rồi hò hát ì xèo ...Ra về gặp mấy tên "chip hôi" đi bão đầy đường , la hét inh ỏi, về đến nhà gần 11g .Mệt ...Ôi đám cưới ... Thế là xong một kiếp người . Phù..ù..ù..ù.
Thứ Năm, 3 tháng 12, 2009
Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2009
GREEN FIELDS
Rating: | |
Category: | Music |
Genre: | Blues |
Artist: | Richard Clayderman |
GIỌT NƯỚC MẮT NÀNG (Thơ sáng tác)
GIỌT NƯỚC MẮT NÀNG .
***
Em mong đợi một ngày kia anh đến
Bâng khuâng lòng , thôi hết nỗi nhớ mong
Trong cô đơn giọt sầu nay đã cạn
Đến bên em anh lau giọt sau cùng.
Quên đi hết những tháng ngày nhung nhớ
Tình quay về hạnh phúc mãi quanh đây
Góp yêu thương cho hạnh phúc tràn đầy
Em ngây ngất trong vòng tay anh siết.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Em mong đợi một ngày kia anh đến
Bâng khuâng lòng , thôi hết nỗi nhớ mong
Trong cô đơn giọt sầu nay đã cạn
Đến bên em anh lau giọt sau cùng.
Quên đi hết những tháng ngày nhung nhớ
Tình quay về hạnh phúc mãi quanh đây
Góp yêu thương cho hạnh phúc tràn đầy
Em ngây ngất trong vòng tay anh siết.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Thứ Ba, 17 tháng 11, 2009
Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2009
LOVE ME TENDER
Rating: | ★★★★★ |
Category: | Music |
Genre: | Blues |
Artist: | ELVIS PRESLEY |
Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2009
Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2009
Thứ Năm, 22 tháng 10, 2009
KIM QUANG BẢO THÁP CHÙA LINH PHƯỚC -THÀNH PHỐ ĐÀ LẠT
Thứ Tư, 21 tháng 10, 2009
NGÀY XƯA ƠI ! ( Thơ sáng tác )
NGÀY XƯA ƠI !
***
Ngày xưa giờ đã xa rồi .
Ngạt ngào kỷ niệm suốt đời không quên .
Nhớ em thầm khẽ gọi tên,
Ước gì Tơ Nguyệt se duyên đôi mình .
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
***
Ngày xưa giờ đã xa rồi .
Ngạt ngào kỷ niệm suốt đời không quên .
Nhớ em thầm khẽ gọi tên,
Ước gì Tơ Nguyệt se duyên đôi mình .
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
BECAUSE I LOVE YOU
Rating: | ★★★★★ |
Category: | Music |
Genre: | Blues |
Artist: | Skakin Steven |
Mai , thứ năm 22/10 Mẹ bay ra Hà nội ăn cưới con Anh Sơn , mình tranh thủ làm chút quà cho các anh ở ngoài ấy, Designed vài tấm hình chụp hôm bữa các anh vào miền Nam rồi ép Laminate thế là xong (Xem hình ở mục Photos " CHÚT QUÀ GỬI MIỀN BẮC") . Món quà tuy đơn sơ nhỏ nhắn nhưng nó sẽ chiếm 1 không gian nhỏ trong nhà các anh ( Trên tường hoặc trên bàn ). Mình đã đóng gói cẩn thận cho vào valy , nhưng Mẹ không đồng ý , Mẹ bảo để Mẹ xách tay . 8 tấm hình size 25x35 cm , ép Laminate trên gỗ 10mm nặng 5kg chứ nhẹ nhõm gì , vậy mà Mẹ vẫn khăng khăng đòi xách , thôi thì chìu theo ý Mẹ để Mẹ vừa lòng . Chắc 1 điều là các anh sẽ rất thích khi nhận nó từ đứa em ở miền nam gửi ra , và nó sẽ là món quà quý vì nó được mang ra từ miền Nam mà Mẹ là người xách .
Thứ Ba, 20 tháng 10, 2009
KHI NGHE EM NÓI LỜI CHIA TAY (Thơ sáng tác)
KHI NGHE EM NÓI LỜI CHIA TAY
***
Thế là hết,
Anh thôi không còn làm thơ yêu em nữa.
Tình chúng mình,
Tựa " gió thỏang , mây trôi.....
Hoa tàn....
Bướm rủ....
Keo rã ....
Hồ tan..."
Chẳng chút suy tư, chẳng bận lòng,
Như chẳng có Đêm xuân của lần đầu hò hẹn,
Chẳng có môi em,
Chẳng có nụ hôn đầu.
Em !
Hãy quên anh đi,
Và đừng nhắc tên anh khi chuyện trò cùng bè bạn.
OK , mình chia tay.
Không cần biết
Em đi đâu , về đâu ?
Kỷ niệm đầu Xuân đang chết dần theo ngày Hạ,
Chôn vùi theo những tàn tro.
Đường ta đi,
Có hai lối rẽ.
Em
Đường em,
Anh về bên ấy.
Chia tay rồi,
Có tủi cho nhau ???
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
***
Thế là hết,
Anh thôi không còn làm thơ yêu em nữa.
Tình chúng mình,
Tựa " gió thỏang , mây trôi.....
Hoa tàn....
Bướm rủ....
Keo rã ....
Hồ tan..."
Chẳng chút suy tư, chẳng bận lòng,
Như chẳng có Đêm xuân của lần đầu hò hẹn,
Chẳng có môi em,
Chẳng có nụ hôn đầu.
Em !
Hãy quên anh đi,
Và đừng nhắc tên anh khi chuyện trò cùng bè bạn.
OK , mình chia tay.
Không cần biết
Em đi đâu , về đâu ?
Kỷ niệm đầu Xuân đang chết dần theo ngày Hạ,
Chôn vùi theo những tàn tro.
Đường ta đi,
Có hai lối rẽ.
Em
Đường em,
Anh về bên ấy.
Chia tay rồi,
Có tủi cho nhau ???
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2009
VÔ ĐỀ (Thơ sáng tác )
VÔ ĐỀ
***
Người yêu đã bỏ ta đi
Bây giờ chẳng có thứ chi đáng còn
Lòng ta cứ mãi héo hon
Cô đơn bước giữa Sài gòn đông vui.
Khi xa cách , lúc đoàn viên
Mây ngàn gió núi , huyên thuyên chuyện trò
Không than trách , chẳng buồn lo
Dửng dưng như cuộc đời cho hồng trần.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009
Sài gòn hôm nay mưa ... Bão số 10 đã suy yếu và tan rồi mà lòng ta như đang cuồn cuộn sóng . Phải chăng cơn bão lòng đang hình thành và chực chờ xoáy sâu đến tâm can của ta ? Cái đắng của café hôm nay cũng khác hơn mọi ngày , mùi Craven "A" hôm nay có vẻ khét hơn chứ không thơm như những lần trước . Có chút gì đó thật sự thay đổi trong tâm tưởng của ta , cảm giác là lạ làm ta mụ người đi , giống như kẻ dại . Lại nhớ đến tựa đề tập sách học làm người của dịch giả Nguyễn Hiến Lê , mà ta đã đọc từ xa xưa : " Quẳng gánh lo đi và vui sống " . Chao ôi ! Làm người thật khó.
Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009
MORE THAN WORLDS
Rating: | ★★★★★ |
Category: | Music |
Genre: | Blues |
Artist: | WESTLIFE |
VÀ NHƯ THẾ HỌ YÊU NHAU ( Thơ sáng tác)
VÀ NHƯ THẾ HỌ YÊU NHAU
***
Và như thế họ yêu nhau
Cô gái choàng đôi tay qua vai chàng trai với niềm hân hoan vô hạn.
Đặt chiếc cằm xinh xinh
Lên bờ vai chàng rắn chắc
Cô khe khẽ lời yêu : " I........L...O...V...E.........Y...O...U "
Điều kỳ diệu của tình yêu
Khi nghe cô thì thầm
Là
Chàng trai run lên vì vui sướng
Đôi tay chàng lần tìm hạnh phúc dọc sống lưng nàng
Đẩy nhẹ chàng trai
Môi cô run run mấp máy
Như đợi chờ
Chiếc hôn từ phía môi chàng...
Và như thế họ yêu nhau
Khoảng cách giữa đôi môi của hai người từ từ ngắn lại
Nụ hôn đầu họ đã trao nhau
Hương thơm của tình yêu bắt đầu tỏa ngát
Điều kỳ diệu của tình yêu
Là
Gió phải thẹn thùng
Ửng hồng đôi má
Vì nụ hôn ấy rất sâu
Cô gái muốn giữ thật lâu
Đôi môi chàng trai nóng ấm
Và môi chàng cũng chẳng muốn buông
Và như thế họ yêu nhau
Sợi dây vô hình nào đã quấn lấy hai người
Hòa nhau thành một
Điều kỳ diệu của tình yêu
Là
Vầng trăng tự dưng nhỏ lệ
Khóc cho thân phận mình đang cô đơn nơi xa thẳm bầu trời
Nghiêng trời đất
Ngã cỏ cây
Vạn vật bị đẩy lùi vào thưở hồng hoang
Chỉ còn lại hai người
Chàng trai và cô gái
Và như thế họ yêu nhau.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
***
Và như thế họ yêu nhau
Cô gái choàng đôi tay qua vai chàng trai với niềm hân hoan vô hạn.
Đặt chiếc cằm xinh xinh
Lên bờ vai chàng rắn chắc
Cô khe khẽ lời yêu : " I........L...O...V...E.........Y...O...U "
Điều kỳ diệu của tình yêu
Khi nghe cô thì thầm
Là
Chàng trai run lên vì vui sướng
Đôi tay chàng lần tìm hạnh phúc dọc sống lưng nàng
Đẩy nhẹ chàng trai
Môi cô run run mấp máy
Như đợi chờ
Chiếc hôn từ phía môi chàng...
Và như thế họ yêu nhau
Khoảng cách giữa đôi môi của hai người từ từ ngắn lại
Nụ hôn đầu họ đã trao nhau
Hương thơm của tình yêu bắt đầu tỏa ngát
Điều kỳ diệu của tình yêu
Là
Gió phải thẹn thùng
Ửng hồng đôi má
Vì nụ hôn ấy rất sâu
Cô gái muốn giữ thật lâu
Đôi môi chàng trai nóng ấm
Và môi chàng cũng chẳng muốn buông
Và như thế họ yêu nhau
Sợi dây vô hình nào đã quấn lấy hai người
Hòa nhau thành một
Điều kỳ diệu của tình yêu
Là
Vầng trăng tự dưng nhỏ lệ
Khóc cho thân phận mình đang cô đơn nơi xa thẳm bầu trời
Nghiêng trời đất
Ngã cỏ cây
Vạn vật bị đẩy lùi vào thưở hồng hoang
Chỉ còn lại hai người
Chàng trai và cô gái
Và như thế họ yêu nhau.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
MY HEART WILL GO ON
Rating: | ★★★★★ |
Category: | Music |
Genre: | Blues |
Artist: | CELINE DION |
Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2009
MILLION SCARLET ROSES
Rating: | ★★★★★ |
Category: | Music |
Genre: | Pop |
Artist: | ALLA PUGACHEVA |
HOW DEEP IS YOUR LOVE
Rating: | ★★★★★ |
Category: | Music |
Genre: | Blues |
Artist: | BEE GEES |
DON'T LET ME DOWN
Rating: | ★★★★★ |
Category: | Music |
Genre: | Pop |
Artist: | THE BEATLES |
TAKE ME TO YOUR HEART
Rating: | ★★★★★ |
Category: | Music |
Genre: | Rock |
Artist: | MICHAEL LEARNS TO ROCK |
SUMMERTIME
Rating: | ★★★★★ |
Category: | Music |
Genre: | Pop |
Artist: | NEW KIDS ON THE BLOCK |
Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009
Hôm nay lại đèo ông anh ra Tân Sơn Nhất để tiễn ảnh bay về Hà nội , có buổi chia tay nào mà không bịn rịn , luyến lưu những kỷ niệm ...Và tôi hôm nay là người ở lại . Khi máy bay cất cánh , tôi như lạc lõng giữa khoảng sân rộng mênh mông của Sân bay Tân Sơn Nhất , một mình lững thững quay về mà lòng chợt nghĩ miên man , rằng tình cảm con người sẽ lớn dần lên sau mỗi bận chia tay hay những khi họp mặt ....Vâng , đúng rồi ..."Hãy đi đi mới mong ngày gặp lại ".
ĐỐ AI ĐỊNH NGHĨA ĐƯỢC TÌNH YÊU ? (sưu tầm)
ĐỐ AI ĐỊNH NGHĨA ĐƯỢC TÌNH YÊU ?
***
***
Xưa cũng như nay , con người vẫn nói đến tình yêu , có người kêu dễ , có người kêu khó . Vậy tình yêu thật sự là gì ?
Sau đây là bản tổng kết của tờ báo gia đình Singapore có tham khảo cả quan niệm Đông , Tây .
1- Tình yêu phải có sự ngưỡng mộ đủ để tôn trọng và nể phục lẫn nhau .
2- Tình yêu phải có thói quen hay nói một cách khác là thời gian để hiểu nhau kỹ càng hơn.
3- Tình yêu phải có sự hấp dẫn dù chỉ là hấp dẫn bởi âm điệu của "người ta" khi nói chuyện qua điện thoại.
4- Tình yêu phải có tình thương để tồn tại. Nếu chỉ yêu không thôi mà không có tình thương để quan tâm tới mọi sự của nhau thì tình yêu đó có lẽ chỉ là thứ tình cảm ảo.
5- Tình yêu phải có thời điểm. Nó sẽ đến lúc ta đang cần và dĩ nhiên phải biết "đi" khi nó thực sự không phải thuộc về ta và cho ta .
6- Tình yêu rất cần sự chia sẻ , những chia sẻ mà bạn bè không thể chia sẻ được.
7- Cái quan trọng nhất của tình yêu là yếu tố thời gian , thời gian là một phương thuốc thử nghiệm hữu hiệu . Không có và không bao giờ có thứ tình yêu "sét đánh" , không có thời gian mà suy xét nữa .
Sau đây là bản tổng kết của tờ báo gia đình Singapore có tham khảo cả quan niệm Đông , Tây .
1- Tình yêu phải có sự ngưỡng mộ đủ để tôn trọng và nể phục lẫn nhau .
2- Tình yêu phải có thói quen hay nói một cách khác là thời gian để hiểu nhau kỹ càng hơn.
3- Tình yêu phải có sự hấp dẫn dù chỉ là hấp dẫn bởi âm điệu của "người ta" khi nói chuyện qua điện thoại.
4- Tình yêu phải có tình thương để tồn tại. Nếu chỉ yêu không thôi mà không có tình thương để quan tâm tới mọi sự của nhau thì tình yêu đó có lẽ chỉ là thứ tình cảm ảo.
5- Tình yêu phải có thời điểm. Nó sẽ đến lúc ta đang cần và dĩ nhiên phải biết "đi" khi nó thực sự không phải thuộc về ta và cho ta .
6- Tình yêu rất cần sự chia sẻ , những chia sẻ mà bạn bè không thể chia sẻ được.
7- Cái quan trọng nhất của tình yêu là yếu tố thời gian , thời gian là một phương thuốc thử nghiệm hữu hiệu . Không có và không bao giờ có thứ tình yêu "sét đánh" , không có thời gian mà suy xét nữa .
Thứ Ba, 6 tháng 10, 2009
Khi lòng buồn rười rượi mà mình cảm nhận ra được , điều đó tui nghĩ còn vui hơn niềm vui mà mình chưa rõ nguồn cơn . Có những điều trong cuộc sống ta không thể cảm nhận đúng và chính xác được . Nhưng bắt buộc , bằng mọi lẽ ta phải biết rằng điều đó đến từ đâu và đến với ta như thế nào ???
Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2009
BÀI THƠ BUỒN CHO EM (Thơ sáng tác )
BÀI THƠ BUỒN CHO EM
***
Có lẽ tình anh xa xôi lắm,
Nên chim trời không biết mỏi đường bay.
Có lẽ tình anh hờ hững quá,
Ánh mắt buồn , em không nói một lời.
Có lẽ tình anh không nồng cháy,
Nên mùa xuân chẳng ở lại bên em.
Có lẽ trái tim anh chân thật,
Ta xa nhau chẳng biết lý do gì .
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Ngày cuối tuần lại đến , sáng mai mình có tiết mục ra sân bay Tân sơn nhất đón ông anh của bà xã ở Hà nội vô , chuẩn bị tươm tất để đãi anh ấy nào là Bánh trung thu , 1 con gà mái dầu... và các thứ trà nước ...nghĩ lại cũng vui vì có lần mình ra Bắc anh ấy bỏ cả công ăn việc làm để ra Nội Bài đón mình , nhà anh có xe ôtô nên đi cũng không vất vả lắm , tình cảm quí nhau là ở chỗ này . Ngày mai mình phải ôm lấy anh ấy ngay tại sân bay Tân sơn nhất mới được...xong rồi sẽ đèo anh ấy về nhà ngay, mình không có xe ôtô nên mình đã chuẩn bị cái mũ bảo hiểm cho anh ấy và buộc anh ấy phải ngồi sau chiếc wave alpha của mình thôi , mình biết nếu mình gọi Taxi thế nào anh ấy cũng không đi...chắc 100% .Hehehehehe
Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009
Tui có thói quen Chủ nhật hay ngủ nướng , tầm khoảng 11g mới dậy , tự hỏi có phải là thói quen xấu không ?Tui cũng muốn thức dậy sớm lắm chứ nhưng lấy ai mà ngủ thay cho ...hihihi . Hôm nào có việc muốn dậy sớm thì phải nhờ đến chuông đồng hồ báo thức , khổ thế đấy ! Dường như buổi sáng Chủ nhật đối với tôi nó vừa xa lạ , vừa mới mẻ , vừa quen thân mà cũng vừa cũ kỹ, vừa quý , vừa hiếm....Tôi thích buổi sáng Chủ nhật lắm chứ , buổi sáng Chủ nhật của tôi đâu rồi ???
THƯ GIÃN...THƯ GIÃN
TRUYỀN THUYẾT VỀ ĐÀN BÀ (Sưu tầm)
***
Ngày xưa , Thượng Đế tạo lập ra trái đất với muôn lòai động , thực vật. Trái đất được bao phủ một màu xanh bởi cây cỏ , núi non , sông biển. Trên rừng có muông thú, dưới nước cũng có muôn loài thủy tộc. Sinh thái cân bằng và cảnh vật thật hài hòa. Ngài lấy làm hài lòng lắm.
Một hôm , trong buổi ngồi uống trà với các chư thần ,thánh...ngắm các hành tinh trong vũ trụ ( như chúng ta ngày nay ngắm hòn non bộ vậy ), chợt một vị thần đứng lên tâu : " Thưa Thượng Đế ! Thần xin chúc mừng Ngài vừa tạo được một hành tinh đẹp đẽ . Nhưng thưa Ngài ! Những lòai mà Ngài tạo ra , không có lòai nào đủ trí khôn để tôn vinh công đức của Ngài, như thế chẳng uổng phí lắm ru ? Xin Ngài hãy tạo thêm một lòai nữa , chỉ một loài nữa thôi để làm công việc tôn vinh Thượng Đế và cũng để thay mặt Ngài điều hành mọi sinh hoạt dưới trần gian."
Thượng Đế nghe cũng có lý bèn truyền thưởng cho vị thần nọ mấy chung ngự tửu , đồng thời cho triệu tập bộ phận thi công đến, chỉ đạo cho thiết kế một sinh vật mới , lấy theo hình dáng của chư thần thánh, đặt cho tên gọi là "Con người". Chư thiên thần , mỗi người tùy theo khả năng đóng góp thêm vào , kẻ thì một ít trí khôn, kẻ thì một ít tài năng ,một ít dũng cảm..v..v...Ai cũng muốn sinh vật mới này thật hoàn thiện để đại diện Thượng Đế thống trị trái đất.
Con người đầu tiên được hình thành là một người Đàn ông có ba chân , để luôn đứng vững trên địa hình nhiều núi non hiểm trở mà Thượng Đế đã lỡ tạo ra. Bản mẫu được nhân ra nhiều triệu bản và đưa xuống trái đất.
Bẳng đi một thời gian bận rộn , thượng giới không lưu tâm đến trái đất nữa . Một hôm có vị thần đi công tác xa, thuận đường ghé qua thăm trái đất. Vừa đến nơi, nhìn thấy cảnh tượng đang xảy ra, vị thần nọ vội vã bay về trời báo cho Thượng Đế. Thiên đình tổ chức ngay cuộc họp khẩn cấp.
Thì ra con người được ban cho quá nhiều ân sủng, đã chẳng những không biết ơn Thượng Đế mà lại còn manh nha ý đồ làm loạn . Bọn chúng an nhàn quá nên họp nhau lại làm đủ thứ chuyện động trời. Nhờ có ba chân , nên chúng leo được lên tận mây . Từ đó chúng bàn nhau ,tính bắt thang lên tận Thiên đình quậy phá.
Được tin này , cả Thiên đình nhốn nháo, mỗi vị bày một cách để trị bọn người trần gian, có vị bàn nên diệt hết đi cho rảnh nợ, nhưng ý kiến này nhanh chóng bị bác bỏ , vì bọn người dám có ý đồ làm loạn Thiên cung thì không thể xử nhẹ nhàng như thế được, phải làm cho chúng vừa không thể thực hiện ý đồ đen tối ,vừa phải chịu một sự trừng phạt triền miên, khủng khiếp nhất để làm gương cho các hành tinh khác. Có vị thần đề nghị cho mỗi con người đeo một cái "gông" thật nặng, mặt trong đầy những gai nhọn , lúc nào cũng cào xé da thịt. Quần thần đồng ý, nhưng việc bắt cho được từng thằng người để đeo "gông" là một vấn đề nan giải. Cả Đại hội đang điên đầu, một vị thần trẻ, bấy lâu nay nổi tiếng thông minh bước ra trước sân chầu hiến kế "Dĩ độc công độc". Trước tiên phải làm cho chúng không thể leo được lên mây bằng cách hóa phép cho teo bớt một chân , tiếp theo đó , dùng một cái "gông" có hình dáng con người, tương tự như lũ đàn ông nhưng tính cách phải khôn ngoan , quỷ quyệt hơn để trị bọn họ, làm sao để không cần tìm bắt mà từng tên đàn ông một sẽ tự dẫn xác đến đút cổ vô "gông" . Muốn vậy cái "gông" này phải thật đẹp đẽ , hấp dẫn để dụ được con mồi là bọn đàn ông. Bộ phận thi công với nhiều họa sĩ chuyên thiết kế , tạo mẫu lại bắt tay vào thực hiện , các ác thần gom góp mỗi người một ít , nào là ích kỷ , đanh đá , gian dối , tham lam ..v..v...Cuối cùng sinh vật mới được hình thành với tên gọi là "Đàn bà".
Đàn ông dưới trần gian tự dưng thấy mình teo mất một chân , không thể leo lên tận mây , lòng rất buồn bực . Nhân bắt được một số sinh vật lạ, đem về thuần hóa nuôi trong nhà làm nô lệ.Một thời gian sau, xã hội Đàn ông đang yên bình bỗng có nhiều triệu chứng chuyển biến bất thường . Đàn ông không còn lê la túm tụm với nhau để bàn chuyện lên trời nữa mà lại giành nhiều thời gian săn bắt và chăm sóc cho tên nô lệ của mình. Tinh thần đòan kết cũng không được như xưa , ai cũng lo vun vén cái hang ổ , cái mã bề ngòai , rồi tranh cướp , rồi đánh nhau , giành giật những tên nô lệ , giành giật của cải để ....phục vụ cho những tên nô lệ. Những trận đánh nhau lẻ tẻ chuyển hóa dần thành chiến tranh. Bọn đàn ông không còn ung dung tự tại nữa , vị trí chủ và nô lệ cũng dần được thay đổi. Họ luôn phải lo toan , ngày đêm phải cố sức làm việc để đáp ứng cho những nhu cầu đòi hỏi của nô lệ, những nếp nhăn xuất hiện thay cho nụ cười thường trực trên khuôn mặt họ trước đây. Bây giờ họ đã biết kêu lên " Trời ơi " một cách thảm thiết.
Nghe vị thần có trách nhiệm theo dõi những chuyển biến ở trái đất về báo tình hình , Thượng Đế lấy làm hài lòng lắm , Ngài phán : "Hay lắm ! Giờ thì bọn chúng tha hồ đau khổ , hết còn đòi lên mây nữa !". Chợt có vị thần nọ lên tiếng:"Bẩm Thượng Đế , thần không hiểu vì sao cái bọn người ấy lại ngu ngốc đến thế , cái ngày chúng bắt đầu đeo gông , chúng lại có vẻ hí hửng lắm lắm , làm cả một cái tiệc thật to để ăn mừng gọi là "Hôn lễ" hay "Đám cưới" gì gì đó. Ngoài ra , chỉ còn hai chân và cái chân teo kia mà thần nghe có tên vẫn còn nói là lên đến tận chín tầng mây ". Thượng Đế nghe qua lấy làm ngạc nhiên lắm , Ngài sai vị thần có trách nhiệm tiếp tục tiến hành điều tra, đồng thời truyền gọi vị thần trẻ trước đây đã hiến kế hay đến nhận thưởng . Mãi một lúc thật lâu vị này mới đến. Cả Thiên đình ngạc nhiên , không tin được vào mắt mình. Trước mắt họ còn đâu phong nghi tuấn tú , cốt cách tiên thần , giờ chỉ còn hình dạng bơ phờ , hốc hác , trông già đi cả ...ngàn tuổi !
Thì ra trong lúc sản xuất hàng lọat "gông" để đưa xuống trị bọn đàn ông dưới trần gian , vị thần trẻ này giữ lại một cái định nghiên cứu , cải tiến thêm cho hòan thiện hơn , nào ngờ.......!
Nghe đâu thời gian sau đó , Thượng Đế cũng chẳng được yên . Vị thần nào cũng muốn trực tiếp nghiên cứu thử , rồi kẻ có "gông", người không có , sinh ra nhiều nỗi bất bình . Không biết Thượng Đế giải quyết ra sao mà hiện nay như chúng ta nghe nói , trên ấy cũng có rất nhiều tiên nữ .
Con người khi quá khổ thì kêu "Trời ơi !" , còn trên ấy họ kêu ai nhỉ ?....
Ôi ! Thật đáng thương!
Tác giả : Phạm văn Đông
Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2009
TIỄN BIỆT ( Thơ sáng tác )
TIỄN BIỆT
***
Đưa tiễn mùa hè vào nỗi nhớ,
Bâng khuâng lòng nghẹn phút từ ly.
Ta chờ ta đợi mùa sau đến...
Thu đang ngự trị khắp nhân gian .
Vàng nắng cho mùa thu rụng lá,
Vàng sân , vàng ngõ nhỏ ta đi.
Nghe bàn chân ấm mềm trên lá .
Mùa thu vàng , chút gió heo may.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
***
Đưa tiễn mùa hè vào nỗi nhớ,
Bâng khuâng lòng nghẹn phút từ ly.
Ta chờ ta đợi mùa sau đến...
Thu đang ngự trị khắp nhân gian .
Vàng nắng cho mùa thu rụng lá,
Vàng sân , vàng ngõ nhỏ ta đi.
Nghe bàn chân ấm mềm trên lá .
Mùa thu vàng , chút gió heo may.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Ngày cuối tuần lại đến , mong sao mọi thứ đến với mình thật nhẹ nhàng và đằm thắm , dù chỉ là thoáng qua . Hôm nay mình dậy sớm , vào hộp thư điện tử kiểm tra coi có bạn bè nào nhắn gửi cho mình không ?Chẳng ai cả ,chỉ toàn là thư rác... Giống như mình đang dọn dẹp vệ sinh vậy. thật là một cảm giác mình không hề mong muốn , thế mà mình vẫn thường xuyên đối diện mới đau , đành vậy chứ biết làm sao giờ ? Loay hoay mà cũng hết buổi sáng , đến giờ đi làm rồi , tới công ty thôi...
Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009
Thứ Tư, 16 tháng 9, 2009
Chẳng còn ai để nhớ mong , tôi như đang lạc vào một miền hoang tưởng nào đó không thể có trong vũ trụ ,Thiên đường chăng ? Tôi nằm mơ chăng ? Không,không phải Thiên đường và cũng chẳng là giấc mơ .Tất cả đang ở thì hiện tại . Trời hôm nay không mưa , người , xe dặt dìu qua lại , đường phố không hề ngập lụt , thế mà tôi như con thuyền đang chòng chành trong biển người xuôi ngược . Tự nhiên tôi thấy mình bé nhỏ quá , vậy mà cứ ước mong những điều cao xa,không thể nào thực hiện được và ngoài sức tưởng tượng của con người ...Để rồi phải hụt hẫng khi tất cả đều ở ngoài tầm tay với. Thường xuyên , trong sinh hoạt hàng ngày tôi cũng nắm,bắt được những vật dụng quanh mình , và những thứ ấy đã nằm gọn trong tầm tay tôi rồi, vì lẽ đó cho nên tôi nhận thấy nó bình thường quá đỗi . Phải chăng tôi đang hụt hao với những gì tôi chả có ? Hay là tôi đang xây đắp cho mình một Thiên đường ?.... Mà Thiên đường thì làm gì có thật chứ. Có ai tin là có Thiên đường không ? Tôi thì I DON'T BELIEVED.
Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009
Ngày rồi lại đêm , đêm rồi đến ngày,....cứ thế ...cứ thế.... Cái qui luật ấy vẫn muôn thưở bất biến , chỉ có vậy thôi mà mình già đi lúc nào không hay (?) giật mình khi soi vào gương thấy nếp nhăn bắt đầu xuất hiện ......Ừhm thì già , có ai mà trường sinh bất lão đâu chứ ( tự an ủi cho cái thân già ) , Và vẫn tự tin rằng mình vẫn còn đang trong độ " Tuổi trẻ chưa qua , tuổi già chưa đến...". Hehehehe...
Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009
14/09/2009 .Bổng dưng hôm nay lại đau đầu , phải nhờ đến sự giúp đỡ của Hiệu thuốc Tây gần nhà mí được, chạy ra mua 3 liều , uống trong vòng 1 ngày , thế nhưng mới uống có 1 liều nó đã khỏi , còn 2 liều để dành mai mốt có đau tiếp thì lấy ra uống , công nhận con Bé bán thuốc hay thiệt , cứ như là thần dược ấy, tui thầm cảm ơn con Bé ...
Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2009
GIẤC MƠ (Thơ sáng tác)
GIẤC MƠ.
***
Còn lại mình ta
Với căn phòng cô tịch,
Những đồ vật ngỗn ngang , chật hẹp đến lạ lùng
Những bức tường kia và những tấm lót nền,
Cả trần nhà cũng đều yên lặng.
Nói gì đây ? đôi mắt buồn da diết.
Em đã đi
Xa những kỷ niệm ngạt ngào.
Khoảng trống đời ta,
Khoảng trống của sự đợi chờ trong im lìm mờ nhạt.
Ta có đi vào giấc mơ của em ?
Đơn giản như cài khuy áo,
Ước mong tìm về
Giây phút tuổi thơ
Hầu gặp lại
Thằng bé sơ sinh thưở nào
Giờ đang sống trong cuộc đời ta già cỗi.
Nhưng em ơi !
Thời gian có thể làm đổi thay,
Riêng tình yêu ta dành cho em không bao giờ thay đổi,
Khoảng trống xưa
Về
Lấp kín
Cuộc đời em
Em ơi...
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Lại một chiều chủ nhật mưa rơi , mưa có biết đợi chờ nhớ mong ? Mưa thì thầm vào tai ai đó rằng mưa rất buồn , mưa nhớ và mưa thương ai nhiều lắm lắm, mưa xót xa cho cuộc tình vừa qua , mưa ơi sao cứ mưa mãi , mưa như trút cả sự nghẹn ngào vào nhân gian...mưa tí tách như giọt cafe buồn hôm nao , mưa như lao xao để lòng người chộn rộn ...
CHIẾC KHĂN SAN MÀU ĐEN
CHIẾC KHĂN SAN MÀU ĐEN
*****
Lòng đau xé tưởng như điên như dại.
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn San
Ngày tôi còn trai trẻ sống lang thang
Yêu nồng thắm một cô nàng Hylạp.
Cô gái đẹp cũng yêu tôi thắm thiết,
Nhưng không lâu tôi gặp vận rủi ro.
Một lần kia họp bè bạn gần xa,
Tên Do thái ở đâu cũng mò đến
"Ngài cùng bạn ở đây vui chè chén.
Nó rỉ tai:" Con Hi lạp phản rồi".
Tôi thưởng tiền và tống hắn đi ngay
Và cho gọi tên người nhà tin cẩn.
Trên mình ngựa chúng tôi lao phóng thẳng,
Nỗi thương đau thầm nén lặng trong lòng.
Tôi run lên , đôi mắt bổng tối sầm
Khi thoáng thấy bóng nhà quân phản phúc,
Chốn phòng riêng một mình tôi lẻn bước.....
Thằng Acmen ôm con bé đang hôn.
Lòng sôi lên, loảng xoảng vút đường gươm....
Quân khốn kiếp ...chiếc hôn còn chưa dứt....
Tôi đi chân lên xác không đầu tóc...
Tái mặt đi , lặng lẽ đứng nhìn nàng.
Nhớ lời van ....và máu lại chảy tràn...
Cô gái chết và ái tình rủ chết !
Tháo chiếc khăn của nàng trên mái tóc
Tôi hầm hầm lau máu đẫm trên gươm...
Khi bóng chiều mờ mịt nặng nề buông,
Sai đầy tớ ra Đunai vứt xác.
Từ ngày đó không còn hôn mắt đẹp,
Không còn chờ những buổi tối hân hoan.
Lòng đau xé tưởng như điên như dại
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn San.
Thơ PUSHKIN
*****
Lòng đau xé tưởng như điên như dại.
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn San
Ngày tôi còn trai trẻ sống lang thang
Yêu nồng thắm một cô nàng Hylạp.
Cô gái đẹp cũng yêu tôi thắm thiết,
Nhưng không lâu tôi gặp vận rủi ro.
Một lần kia họp bè bạn gần xa,
Tên Do thái ở đâu cũng mò đến
"Ngài cùng bạn ở đây vui chè chén.
Nó rỉ tai:" Con Hi lạp phản rồi".
Tôi thưởng tiền và tống hắn đi ngay
Và cho gọi tên người nhà tin cẩn.
Trên mình ngựa chúng tôi lao phóng thẳng,
Nỗi thương đau thầm nén lặng trong lòng.
Tôi run lên , đôi mắt bổng tối sầm
Khi thoáng thấy bóng nhà quân phản phúc,
Chốn phòng riêng một mình tôi lẻn bước.....
Thằng Acmen ôm con bé đang hôn.
Lòng sôi lên, loảng xoảng vút đường gươm....
Quân khốn kiếp ...chiếc hôn còn chưa dứt....
Tôi đi chân lên xác không đầu tóc...
Tái mặt đi , lặng lẽ đứng nhìn nàng.
Nhớ lời van ....và máu lại chảy tràn...
Cô gái chết và ái tình rủ chết !
Tháo chiếc khăn của nàng trên mái tóc
Tôi hầm hầm lau máu đẫm trên gươm...
Khi bóng chiều mờ mịt nặng nề buông,
Sai đầy tớ ra Đunai vứt xác.
Từ ngày đó không còn hôn mắt đẹp,
Không còn chờ những buổi tối hân hoan.
Lòng đau xé tưởng như điên như dại
Mỗi lần tôi nhìn lại chiếc khăn San.
Thơ PUSHKIN
NỮ HOÀNG CLEOPATRA và CÁC TÌNH NHÂN CỦA BÀ
NỮ HOÀNG CLEOPATRA và CÁC TÌNH NHÂN CỦA BÀ.
***
Lâu đài rực sáng . Tiếng đồng ca
Tiếng đàn ngân theo tiếng sáo chung hòa.
Nữ hoàng đấy , mắt đưa cùng tiếng nói
Làm tưng bừng thêm tiệc lớn nguy nga;
Những trái tim vươn sát tới ngai vàng,
Bỗng nữ hoàng nghiêng mái đầu diễm lệ
Trên chén vàng , dáng trầm lặng nghĩ suy...
Và tiệc lớn huy hoàng như lặng thiếp ngay đi....
Khách bặt tiếng và im ngừng giọng hát.
Nhưng nữ hoàng lại bừng vui khóe mắt,
Ngẫng đầu lên dõng dạc tiếng truyền đưa :
- Được ái ân cùng ta là diễm phúc các ngươi ư ?
Diễm phúc ấy các ngươi mua được đấy !
Hãy im lặng nghe lời ta phán dạy :
Giữa chúng ta , ta muốn xóa rào ngăn ,
Ai sẽ đến cùng ta mua bán ái ân ?
Ái ân ấy phen này ta sẽ bán ,
Hãy nói đi ai là người sẽ dám
Mua một đêm ân ái với riêng ta ,
Và trả bằng tính mệnh chẳng kêu ca !
Nữ hoàng phán- và mọi người kinh hãi
Và bao trái tim rung vì lửa lòng rực cháy....
Nàng lắng nghe : bối rối tiếng thì thầm
Gương mặt lạnh lùng ,ngạo nghễ dửng dưng,
Và khinh khỉnh mắt đưa nhìn mọi kẻ
Đang ước mơ mình mà nỗi lòng không dám hé...
Bỗng một người rẽ vội đám đông lên,
Và tiếp bước là hai chàng khác nữa.
Thế hiên ngang , mắt ngời như ánh lửa,
Nàng đứng lên nghênh tiếp ba người
Lòng thuận lòng ba tối trắng mua vui
Và chăn gối cõi âm đang dập dồn gọi họ.
Và kìa trông các thầy phù thủy nọ
Đã dốc bình định mệnh sẵn trong tay
Trước mặt bao người đang lặng đứng nơi đây,
Ba chiếc thăm định kẻ sau người trước .
Và Phlavi là tên người thứ nhất,
Đã lừng danh tay tráng sĩ can trường,
Trong đoàn quân La mã ruổi muôn phương,
Từng dạn gót bàn chân nơi trận địa,
Không chịu nổi nữ hoàng kia ngạo nghễ,
Quá khinh người vênh váo kiêu căng,
Chàng nhận lời thách thức ái ân
Như đã nhận những ngày trên trận tuyến
Lời thách thức bước vào quyết chiến
Tiếp theo chàng : vị hiền triết Critôn,
Tuổi thiếu niên nhưng tiếng đã vang đồn
Chàng sinh trưởng trong cánh rừng hút gió
Của Êpiquya và tôn thờ ngưỡng mộ
Kipriđa , Kharit , và Amua .
Trông dáng chàng mắt ngắm thảy đều ưa,
Như một đóa hoa xuân vừa hé nở.
Người sau rốt tên chẳng truyền trong sử,
Trên má chàng mơn mỡn chớm lông tơ,
Trên mắt chàng lóng lánh lửa say mơ,
Và sức mạnh ái ân dường sóng bể
Sôi sục dậy trong tim chàng non trẻ,
Và nữ hoàng kinh ngạc ngước trông chàng.
- Ôi ! Nữ thần của lạc thú truy hoan,
Ta nguyện sẽ cúi bên người phụng sự
Như một kẻ trên đời chưa từng có
Ta tới nơi như một kẻ nữ tỳ
Trên gối chăn của ân ái mê ly.
Hãy nghe đây , hỡi nữ thần Kipriđa,
Các ngươi nữa , hỡi các thần địa ngục,
Hỡi các thần của Aít hung tà !
Ta nguyện sẽ đến tận sáng mai ra
Cho đến phút bình minh bừng tỏa sáng,
Ta nguyện quyết sẽ làm cho thỏa mãn
Những lòng người lửa dục đang bùng lên,
Ta sẽ làm mê mẩn đến cuồng điên
Những kẻ chiếm thân ta và sẽ làm sáng rõ
Những bí quyết ái ân đã từng che dấu họ,
Và khoái lạc thần tiên mãn nguyện tràn đầy .
Nhưng hễ chúa bình minh vĩnh cửu đã vung tay
Tung ánh sáng lên trời cao chói đỏ,
Ta thề - dưới lưỡi dao thần đao phủ
Đầu những người diễm phúc sẽ băng rơi.
* Những chữ in nghiêng màu đỏ là tên của các vị thần trong thần thọai cổ Hilạp.
Thơ Pushkin
***
Lâu đài rực sáng . Tiếng đồng ca
Tiếng đàn ngân theo tiếng sáo chung hòa.
Nữ hoàng đấy , mắt đưa cùng tiếng nói
Làm tưng bừng thêm tiệc lớn nguy nga;
Những trái tim vươn sát tới ngai vàng,
Bỗng nữ hoàng nghiêng mái đầu diễm lệ
Trên chén vàng , dáng trầm lặng nghĩ suy...
Và tiệc lớn huy hoàng như lặng thiếp ngay đi....
Khách bặt tiếng và im ngừng giọng hát.
Nhưng nữ hoàng lại bừng vui khóe mắt,
Ngẫng đầu lên dõng dạc tiếng truyền đưa :
- Được ái ân cùng ta là diễm phúc các ngươi ư ?
Diễm phúc ấy các ngươi mua được đấy !
Hãy im lặng nghe lời ta phán dạy :
Giữa chúng ta , ta muốn xóa rào ngăn ,
Ai sẽ đến cùng ta mua bán ái ân ?
Ái ân ấy phen này ta sẽ bán ,
Hãy nói đi ai là người sẽ dám
Mua một đêm ân ái với riêng ta ,
Và trả bằng tính mệnh chẳng kêu ca !
Nữ hoàng phán- và mọi người kinh hãi
Và bao trái tim rung vì lửa lòng rực cháy....
Nàng lắng nghe : bối rối tiếng thì thầm
Gương mặt lạnh lùng ,ngạo nghễ dửng dưng,
Và khinh khỉnh mắt đưa nhìn mọi kẻ
Đang ước mơ mình mà nỗi lòng không dám hé...
Bỗng một người rẽ vội đám đông lên,
Và tiếp bước là hai chàng khác nữa.
Thế hiên ngang , mắt ngời như ánh lửa,
Nàng đứng lên nghênh tiếp ba người
Lòng thuận lòng ba tối trắng mua vui
Và chăn gối cõi âm đang dập dồn gọi họ.
Và kìa trông các thầy phù thủy nọ
Đã dốc bình định mệnh sẵn trong tay
Trước mặt bao người đang lặng đứng nơi đây,
Ba chiếc thăm định kẻ sau người trước .
Và Phlavi là tên người thứ nhất,
Đã lừng danh tay tráng sĩ can trường,
Trong đoàn quân La mã ruổi muôn phương,
Từng dạn gót bàn chân nơi trận địa,
Không chịu nổi nữ hoàng kia ngạo nghễ,
Quá khinh người vênh váo kiêu căng,
Chàng nhận lời thách thức ái ân
Như đã nhận những ngày trên trận tuyến
Lời thách thức bước vào quyết chiến
Tiếp theo chàng : vị hiền triết Critôn,
Tuổi thiếu niên nhưng tiếng đã vang đồn
Chàng sinh trưởng trong cánh rừng hút gió
Của Êpiquya và tôn thờ ngưỡng mộ
Kipriđa , Kharit , và Amua .
Trông dáng chàng mắt ngắm thảy đều ưa,
Như một đóa hoa xuân vừa hé nở.
Người sau rốt tên chẳng truyền trong sử,
Trên má chàng mơn mỡn chớm lông tơ,
Trên mắt chàng lóng lánh lửa say mơ,
Và sức mạnh ái ân dường sóng bể
Sôi sục dậy trong tim chàng non trẻ,
Và nữ hoàng kinh ngạc ngước trông chàng.
- Ôi ! Nữ thần của lạc thú truy hoan,
Ta nguyện sẽ cúi bên người phụng sự
Như một kẻ trên đời chưa từng có
Ta tới nơi như một kẻ nữ tỳ
Trên gối chăn của ân ái mê ly.
Hãy nghe đây , hỡi nữ thần Kipriđa,
Các ngươi nữa , hỡi các thần địa ngục,
Hỡi các thần của Aít hung tà !
Ta nguyện sẽ đến tận sáng mai ra
Cho đến phút bình minh bừng tỏa sáng,
Ta nguyện quyết sẽ làm cho thỏa mãn
Những lòng người lửa dục đang bùng lên,
Ta sẽ làm mê mẩn đến cuồng điên
Những kẻ chiếm thân ta và sẽ làm sáng rõ
Những bí quyết ái ân đã từng che dấu họ,
Và khoái lạc thần tiên mãn nguyện tràn đầy .
Nhưng hễ chúa bình minh vĩnh cửu đã vung tay
Tung ánh sáng lên trời cao chói đỏ,
Ta thề - dưới lưỡi dao thần đao phủ
Đầu những người diễm phúc sẽ băng rơi.
* Những chữ in nghiêng màu đỏ là tên của các vị thần trong thần thọai cổ Hilạp.
Thơ Pushkin
CẢNH BÁO
CẢNH BÁO VỀ TÁC DỤNG PHỤ CỦA THUỐC VIAGRA
Các nhà khoa học ở Chicago (Mỹ) đã phát hiện ra rằng , thuốc chống bất lực Viagra có thể gây ra tác dụng phụ đối với những bệnh nhân bị bệnh tim , vì nó kích thích các tế bào tiểu cầu kết tụ , tạo thành những huyết khối ở nam giới dể tạo ra những bệnh như chứng xơ cứng động mạch ... ảnh hưởng đến tính mạng . Nhóm nghiên cứu đã tiến hành thử nghiệm ảnh hưởng của Viagra đối với tiểu cầu , khi dùng một mình , thuốc không gây tác dụng phụ nào , nhưng khi tiếp xúc với những mạch máu bị tổn thương Viagra có thể kích thích tiểu cầu dính với nhau gây nên những tổn thương . Các nhà khoa học khuyên rằng , những người có bệnh tim mạch cần tham khảo ý kiến của bác sĩ trước khi dùng Viagra.
Theo BBC
Các nhà khoa học ở Chicago (Mỹ) đã phát hiện ra rằng , thuốc chống bất lực Viagra có thể gây ra tác dụng phụ đối với những bệnh nhân bị bệnh tim , vì nó kích thích các tế bào tiểu cầu kết tụ , tạo thành những huyết khối ở nam giới dể tạo ra những bệnh như chứng xơ cứng động mạch ... ảnh hưởng đến tính mạng . Nhóm nghiên cứu đã tiến hành thử nghiệm ảnh hưởng của Viagra đối với tiểu cầu , khi dùng một mình , thuốc không gây tác dụng phụ nào , nhưng khi tiếp xúc với những mạch máu bị tổn thương Viagra có thể kích thích tiểu cầu dính với nhau gây nên những tổn thương . Các nhà khoa học khuyên rằng , những người có bệnh tim mạch cần tham khảo ý kiến của bác sĩ trước khi dùng Viagra.
Theo BBC
Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2009
HOA và EM ( Thơ sáng tác )
HOA và EM
***
Hoa ơi ! hãy nở đừng tàn,
Để ta mơ giấc mộng vàng bên em.
Ru lời của gió vào đêm,
Cho hương hoa mãi ngát thêm giấc nồng.
Em về mặc lấy áo hồng,
Bâng khuâng ta thấy trong lòng bâng khuâng.
Cành đào thắm một ngày xuân,
Má đào thắm mãi tình quân một đời.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Thứ Tư, 9 tháng 9, 2009
NHẬN ĐỊNH CỦA KHỔNG TỬ về GIỚI MÀY RÂU. ( Sưu tầm )
NHẬN ĐỊNH CỦA KHỔNG TỬ về GIỚI MÀY RÂU.
-Quân tử thư thái mà không kiêu căng . Tiểu nhân trái lại, kiêu căng cũng luôn lo lắng.
-Sự khác biệt rõ nét giữa quân tử và tiểu nhân là : Quân tử lúc khốn cùng thì biết kiềm chế, giữ mình , còn kẻ tiểu nhân lúc cùng đường thường hay làm bậy.
-Quân tử lấy đức nghĩa làm trọng và ham làm việc nghĩa. Kẻ tiểu nhân chỉ thấy cái lợi trước mắt.
-Quân tử thường hổ thẹn về lời nói quá khích so với việc làm của mình.Tiểu nhân ngược lại ,Một lời đã trót nói ra , biết là ...4 ngựa , dể dàng bỏ qua.
-Cố làm ra ở lời nói ấy là hoa hòe , cố làm ra ở việc làm , ấy là khoe khoang.
-Ngoài mặt khôn mà không có tài năng , ấy là kẻ tiểu nhân vậy .
-Đạo quân tử có 4 điều đúng :
*Mạnh dạn khi làm điều nghĩa.
**Nhũn nhặn khi nghe lời can dán.
***Lo nghĩ khi nhận bổng lộc.
****Cẩn thận với việc sửa thân mình.
-Người quân tử chỉ sang ở cốt , không sang ở mã.
-Ngồi bàn tiệc đừng ra vẻ anh hùng, vì rượu đã làm cho lắm người gục ngã.
-Quân tử ăn không cầu no,ở chẳng cầu yên.Quân tử chỉ cầu ở mình , không cầu ở người. Việc làm lúc chưa được thì vui với ý muốn, lúc được rồi thì vui với kết quả. Vì vậy nên lúc nào cũng vui, còn kẻ tiểu nhân lúc lo không được , lúc lại sợ mất cho nên lúc nào cũng lo sợ , bất an.
P/S : Hình minh họa là tác phẩm David của Michelangelo.
Thứ Ba, 1 tháng 9, 2009
CHO TÔI ( Thơ sáng tác)
CHO TÔI
***
Xin cho tôi tan thành không khí,
Bay đi cùng cơn gió thật xa.
Một vùng trời đất bao la,
Cô đơn nhìn lại chỉ là trần gian.
Cho tôi xin làm kẻ lang thang,
Ngủ vùi trong tim em , hạnh phúc.
Và khi bình minh tỉnh thức.
Mộng trinh nguyên ru ngọt giấc căng đầy.
Cho tôi xin làm vầng trăng khuyết
Như thuyền chơi vơi giữa biển đêm.
Dòng sông em nằm thao thức,
Thuyền tôi về neo bến vắng sông ơi !
Cho tôi xin làm cánh đại bàng
Khôn cùng tôi cô đơn xoải cánh.
Và cửa thiên đường khép lại,
Chợt bàng hoàng tôi vẫn mãi trần gian.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Thứ Hai, 31 tháng 8, 2009
MÙA HÈ KHỎA THÂN ( Thơ sáng tác )
MÙA HÈ KHỎA THÂN
***
Gió mùa hè,
Tiếng ve, hừng hực nắng.
Nỗi nhớ rơi theo giọt mồ hôi,
Xuống
Bờ vai em gầy guộc,
Nhễ nhại yêu thương.
Cảm xúc dâng trào.
Cởi bỏ trang phục cuối cùng
Toàn thân em nóng ấm.
Cháy rực lên màu phượng vĩ,
Đốt thiêu đi những toan tính đời thường
Cho em tôi,
Say
Trong mơn man tình ái
Lã chã hương yêu,
Hơi thở em dập dồn hanh nắng,
Vụt tuôn ra trên đỉnh mùa hè,
Từng cơn...từng cơn...
Gió
Quất vào hư không,
Hương thơm nào oi ả .
Chiều rơi,
Mùa hè hạ nhiệt,
Những chú ve réo rắt cung sầu,
Ngân lên nốt nhạc sau cùng,
Hòa vào
Đêm
Mùa hè
Tĩnh mịch.
Tác giả : Huỳnh Đức Tú
Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2009
NGÀY BÌNH THƯỜNG
"Một sáng nào , nhớ không em ? Ngày Chủ nhật , ngày của riêng mình...." Nhạc sỹ Lam Phương đã viết nên những lời này trong bài hát Thành Phố Buồn , tui nghe không cảm thấy buồn mà lại thấy vui ấy chứ, có lẽ do tâm trạng của mình lúc này hay sao ấy , chứ lúc trước còn là sinh viên sống xa nhà ở trong KTX tui nghe bạn bè nó mở cái bài này mà não cả ruột ra .
Một ngày Chủ nhật đã qua thật nhanh và chấm dứt bằng một cơn mưa lớn ,đến giờ này vẫn còn rỉ rả suốt đêm , đêm đen bắt đầu bao trùm lên vạn vật , con người bắt đầu chìm dần vào giấc ngủ , cố quên đi hết những lo toan của ngày qua mà đâu biết rằng ngày mai sẽ là những lo toan mới .... Một ngày Chủ nhật , ngày bình thường.
Thứ Năm, 27 tháng 8, 2009
BÀI THƠ TỨ TUYỆT ( Thơ sáng tác )
BÀI THƠ TỨ TUYỆT
***
Lặng lẽ làm thơ một chữ tình
Giải buồn gián tiếp tuổi bình minh
Tuổi hoàng hôn xuống gần tạ thế
Ngắm lại vần thơ sẽ thấy mình.
Tác giả : HUỲNH ĐỨC TÚ
Thứ Năm, 20 tháng 8, 2009
Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2009
Thứ Năm, 23 tháng 7, 2009
TRIẾT LÝ về NIỀM VUI và NỖI BUỒN TRONG CUỘC SỐNG.---------------------------------------------- -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Phải viết như thế nào để người đọc hiểu hết tâm tư tình cảm của một con người ? Quả là khó khăn! Những công việc thường nhật, những lo toan hằng ngày và những thú vui tiêu khiển ....cũng không nói lên được một tính cách hay một lối sống của một con người . Tôi không bắt buộc ai phải hiểu về tôi tường tận , cũng không gò ép ai phải suy nghĩ theo cách nghĩ của mình , một phần vẫn mong có được những tâm hồn đồng cảm để dễ dàng sẻ chia buồn vui trong cuộc sống . Phải thế chứ ! Vì trong chúng ta , tôi tin chắc rằng không có ai sống mà không có lấy cho mình dù chỉ là 1 người bạn. (Trừ những kẻ cô đơn theo đúng nghĩa của từ này). Cuộc sống vốn phức tạp , cho nên chúng ta càng đơn giản cuộc sống của mình được chừng nào thì tốt chừng ấy.Chắc chắn trong chúng ta hoàn cảnh của mỗi người mỗi khác , có như thế mới không trùng lắp lên nhau . Bạn có nỗi buồn của bạn , tôi có niềm vui của tôi và ngược lại, những nỗi buồn và những niềm vui đó cứ bám miết theo cuộc sống của mỗi chúng ta , và từ đó chúng ta tồn tại , chúng ta tư duy , chúng ta chấp nhận sống chung với những niềm vui nỗi buồn ấy. Theo tư duy của riêng tôi , thì nỗi buồn dần dần sẽ nguôi ngoai , niềm vui thì mãi luôn hiện hữu , nếu có điều kiện để sẻ chia và sẻ chia đúng được với những tâm hồn đồng điệu , thì niềm vui ấy sẽ được nhân lên gấp bội phần và nỗi buồn sẽ chìm dần vào quên lãng .Cái thi vị của cuộc sống là ở chỗ đó ,chúng ta còn có bạn bè , có người thân để mà san sẻ . Thiên nhiên cũng là những người bạn , có thể nói là những "người bạn tốt" cũng chẳng sai , chúng ta dễ dàng trò chuyện cùng thiên nhiên , lĩnh hội được nhiều điều từ "người bạn tốt" này , như vậy có quá lãng mạn không? Thực tế một chút là ngay trên cộng đồng Blog này , chúng ta cũng có rất nhiều Bloggers để cùng nhau bình luận về những vấn đề có liên quan đến cuộc sống của từng cá nhân. Nếu là người thực dụng , bạn sẽ chẳng bao giờ cảm nhận được cái không gian huyền ảo của đêm trăng , cũng như khó có thể nhận ra được ở đâu đó những ý thơ , ý nhạc hoặc ý đồ của một phác thảo cho bức tranh đẹp... khi mà bạn nhìn thấy hàng liễu rủ bên hồ hay gió lay cành trúc,vài cánh bướm chập chờn bên những đóa hoa đẹp, một cơn gió vô tình mơn nhẹ lên những chiếc lá sen trên mặt hồ giữa đêm trăng thanh vắng.... Riêng những tâm hồn lãng mạn (Chỉ có ở những văn nghệ sĩ), thì hầu như họ xa lạ hẳn với những toan tính nhỏ nhoi , những giá trị thặng dư của hợp đồng thương mại , hay rộng hơn chút nữa là họ chẳng quan tâm đến việc tỉ giá của đồng Dolar nó tăng , giảm như thế nào và hiện tượng suy thoái kinh tế toàn cầu chuyển biến ra làm sao ? Tất cả những triết lý trong cuộc sống sẽ giúp chúng ta nhận ra đâu là lẽ sống của mình, và lẽ sống ấy có phải đã là lý tưởng ? Với Note này, tôi mong rằng khi đọc nó , các bạn sẽ lắng lòng lại để suy nghĩ về những niềm vui , nỗi buồn , về những vấn đề xung quanh cuộc sống của mình, dù chỉ là một giây.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)