(Bài đăng trong Tuyển tập Văn Thơ Hương Thiền số Phật đản 2015 PL.2559 do NXB Văn Hóa Văn Nghệ Tp-HCM ấn hành)
---
Một lần nữa ta lại về xứ lạnh
Vẫn thông reo, hàng phượng tím đợi chờ
Đóa Dã Quỳ ngủ quên bên bờ giậu
Con dốc dài lạnh bước kẻ lãng du
Một lần nữa, giọt bâng khuâng sóng sánh
Cà phê Tùng (*) vẫn mãi cũ hương xưa
Em bên ta cho mùa xuân lay động
Ánh đèn đêm, ôi ! rét mướt cúi đầu.
Ta có em như Đà Lạt có hoa
Hoa lộng lẫy sắc hương cùng năm tháng
Ta có em như Đà Lạt có thông
Reo trong gió phấn thông vàng (**)óng ả.
Một lần nữa áo len, khăn choàng cổ
Vẫn cà phê Phượng Tím (***) ta yêu nhau
Đâu biết rằng sớm mai xa Đà Lạt
Cỏ cũng buồn, dốc phố bỗng đơn côi.
Lần trước xa Đà Lạt có lạnh thêm?
Ta tự vấn cho lòng mình ấm lại
Đà Lạt mộng, Đà Lạt thơ muôn thuở
Nhớ không em nụ hôn ấy rã rời?
Một lần nữa tách trà xanh thơm nóng
Em nhiệm mầu, huyền dịu dáng thướt tha
Trà lóng lánh, tay ta vàng điếu thuốc
Lạnh tím môi bỗng chốc hóa tươi hồng
Một lần nữa hương rượu vang Đà Lạt
Ta say mèm hồn cũng muốn đi hoang
Em bối rối, dìu ta trong hoảng hốt
Đà Lạt đây, ngay trên sống mũi mình!
Sớm mai này ta lại xa Đà Lạt
Xa hàng thông, xa dãy núi chập chùng
Hoa Bất Tử khóc bùi ngùi...xa cách
Vẫn hẹn nhau...một lần nữa...quay về
Thơ: Huỳnh Đức Tú
(Tháng giêng 2015)
--------------------------
(*)Cà phê Tùng Đà Lạt
(**)Tựa đề truyện ngắn của Xuân Diệu
(***)Cà phê Phượng Tím Đà Lạt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét